Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi chương truyện phía !
 
Chuyện Triệu Phú Quý đòi chia gia sản   vỡ lở.
 
Phú Quý thẩm bèn dẫn theo hai nhi tử cùng hai tiểu khuê nữ, dọn đến một căn phòng cũ của Triệu gia để tạm trú, chẳng mang theo bất cứ thứ gì trong nhà.
 
Trình Loan Loan rẽ  gian phòng cũ, đem lễ  mắt  chuẩn  đưa cho nàng dâu nhà Đại Đầu   với Phú Quý thẩm: “Một tấc ruộng cũng chẳng chia cho, về   lấy gì mà sinh nhai?”
 
Phú Quý thẩm lạnh lùng đáp: “Ruộng đất trong nhà đều do  và Đại Đầu gánh vác. Khi bọn  dời , việc đồng áng chẳng ai cáng đáng, trừ khi Triệu Phú Quý cam lòng  ruộng lúa c.h.ế.t khô héo. Bằng ,  ắt  đến cầu xin bọn  hồi hương. Nương Đại Sơn, ngươi cứ yên tâm, bọn   tay  chân,  đến nỗi c.h.ế.t đói.”
 
Triệu Tiểu Đầu mở to mắt hỏi: “Mấy ngày nay con  bắt gặp Trương quả phụ lảng vảng ngoài sân nhà chúng . Nếu chúng   ,  chăng ả   cùng phụ …”
 
Hài tử mới mười một tuổi đầu    những chuyện dơ bẩn như , Phú Quý thẩm cảm thấy nội tâm đau đớn như  xé nát. Nàng hít một  thật sâu: “Nếu  xứng đáng  bậc phụ , các con cứ tiếp tục nhận  là cha. Nếu    chuyện trái luân thường đạo lý, các con cũng chẳng cần  nhận mặt . Chỉ thương cho con dâu nhà Đại Đầu, mới gả  nhà ngày đầu   cùng chúng  chịu cảnh ly tán.”
 
Nàng dâu nhà Đại Đầu nắm lấy tay Phú Quý thẩm: “Nương, con  hề khổ cực,  hết nhi tử sẽ thu vén nhà cửa tươm tất …”
 
Cả nhà mỗi  một việc, đều hăng hái động thủ.
 
Trình Loan Loan về tới sân nhà  liền thấy thôn dân đều xì xào bàn tán những lời   về Triệu Phú Quý.
 
Vương thẩm khẽ ghé sát tai thì thầm với Trình Loan Loan: “Nương Đại Đầu chân   bước khỏi cổng, ả Trương quả phụ   vô liêm sỉ quấn quýt lấy Triệu Phú Quý. Tên cầm thú Triệu Phú Quý    suýt mất mạng, ả Trương quả phụ  cũng chẳng thèm ngó ngàng. Giờ đây cớ  gã   thể cùng ả   những chuyện thấp hèn hơn cả cầm thú  chứ.”
 
Trình Loan Loan khẽ  nhạt, quả đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Triệu Phú Quý nếu  thể cải tà quy chính thì  chẳng còn là Triệu Phú Quý nữa .
 
[]
 
Nàng lắc đầu : “Phú Quý thẩm  khi tách hộ sống thanh tịnh, ung dung tự tại hơn hẳn. Chỉ sợ Triệu Phú Quý vô sỉ liên lụy đến phu thê Đại Đầu.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-217.html.]
Phú Quý thẩm bỏ mặc Triệu Phú Quý, thì  ngoài cũng chẳng dám xì xào.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
 Triệu Đại Đầu nếu bỏ mặc cha ruột, một vài lão nhân trong thôn ắt hẳn sẽ bàn  tán .
 
Song, đây cũng là chuyện nội bộ nhà , chẳng khiến Trình Loan Loan  bận tâm suy nghĩ.
 
Nàng bước  sân định  đôi ba việc lặt vặt thì  Vương thẩm níu : “Ai dà, nương Đại Sơn,   chuyện  thương nghị với ngươi. Chẳng  chất tử nhà ngươi mỗi tối đều dạy Tứ Đản và đám trẻ tập   ? Ta  thể trơ mặt xin cho Nê Thu nhà  đến học cùng chăng? Ngươi yên tâm,  sẽ  để chất tử nhà ngươi chịu thiệt ,  nhất định sẽ nộp học phí đầy đủ.”
 
Trình Chiêu đúng lúc đang ở sân  cho lũ gà ăn.
 
Trình Loan Loan vẫy tay gọi  tới,  : “Nương Nê Thu, chuyện  ngươi cứ hỏi Trình Chiêu,  chẳng tiện tự  quyết định.”
Phạm Khắc Hiếu
 
Vương thẩm  trình bày ý định của  một  nữa, Trình Chiêu gật đầu: “Chỉ cần mang theo một chiếc ghế đến đây   là  , cũng   chuyện gì lớn lao.”
 
“Còn  đến kỳ thu hoạch mùa thu, lương thực trong nhà cũng  cạn, gà vịt trong nhà cũng  đến lúc đẻ trứng.” Vương thẩm  vẻ ngượng ngùng: “Ta sẽ bảo phụ  Nê Thu  hết đem mấy gánh củi tới,  còn  về  bổ sung thêm  chăng?”
 
Trình Chiêu còn  kịp mở lời từ chối.
 
Trước cửa  một  bước , chính là Chu lão bà, năm nay  hơn bảy mươi, mái tóc bạc trắng phơ, song bước  vẫn vô cùng vững chãi.
 
Chu lão bà cầm một chiếc túi vải, lấy hơn hai mươi văn tiền  trao  tay Trình Chiêu: “Trấn  thu phí thúc tu mỗi tháng một khoản ngân lượng,  chẳng  nhiều bạc đến . Nguyện vọng của  cũng chẳng cầu chi nhiều, chỉ mong Hổ Tử ít nhiều  thể nắm  dăm ba chữ, khoản bạc  xin giao cho ngươi. Tối nay,  sẽ đưa Hổ Tử sang đây theo học.”
 
Chu lão bà  đoạn liền vội vã rời .
 
Vương thẩm xoay , từ trong nhà  mang sang hai gánh củi đốt, đặt gọn trong sân nhà Trình Loan Loan. Sợ  cự tuyệt, bà đặt xuống xong liền nhanh chóng  về.