“Thôn dân thôn Đại Hà  công lớn trong việc dẫn nước tưới tiêu cũng như là những  tiên phong trong chiến dịch tiêu diệt châu chấu. Sau khi  thương lượng cùng Tri phủ đại nhân, nay  tuyên bố thuế đất của thôn Đại Hà sẽ giảm xuống còn một phần mười lăm trong vòng ba năm!”
 
Viên sư gia  dứt lời,  thể thôn dân Đại Hà đều kinh ngạc đến sững sờ.
 
Năm  tô thuế vẫn là một phần mười, những lúc mùa màng  , thậm chí  khi tăng tới một phần năm. Bọn họ còn đang lo lắng năm nay triều đình sưu cao thuế nặng, e rằng  nộp lên tất cả lương thực. Nào ngờ giờ đây   giảm thuế, hơn nữa  còn là giảm trong ba năm ròng.
 
Ngẫm kỹ , bọn họ cũng    gì đáng kể. Huống hồ, việc bảo hộ đồng ruộng nhà  vốn là lẽ đương nhiên, nào dám nghĩ đến chuyện  ban thưởng .
 
Viên sư gia hắng giọng: “Tiếp tục  lệnh…”
 
Vốn dĩ thôn Đại Hà cũng  công diệt trừ thổ phỉ,  điều Triệu lý chính  dám nhận công , chủ yếu là do các khu vực khác thuộc trấn Bình An vẫn còn ẩn chứa đám thổ phỉ khác. Triệu lý chính lo sợ  chúng để mắt tới, bèn khẩn cầu huyện lệnh đại nhân  công bố công trạng . Dẫu , phần thưởng tương xứng vẫn  trao cho thôn.
 
“Thôn Đại Hà dân phong chất phác hiếu hòa, cũng là nhờ Triệu lý chính  cách quản lý. Cả thôn  đoàn kết một lòng vượt qua thiên tai,  thể xem như một tấm gương điển hình. Huyện lệnh đại nhân đặc biệt giao một ngàn mẫu đất hoang lân cận cho thôn Đại Hà.”
 
Ở thời đại ,  ít đất nhiều,  nên đất hoang cũng  ít. Một ngàn mẫu đất  chính là  ở phía  thôn Đại Hà, tất cả đều mọc đầy cỏ hoang và sỏi đá.
 
Triệu lý chính khóe miệng khẽ giật giật. Tuy  là đất hoang nhưng cũng cần  tiền bạc để mua. Thôn dân Đại Hà đều nghèo khổ, đất ruộng trong nhà phần lớn đều là do tổ tiên truyền . Trừ phi nhà nào  nhiều nhi tử, mới nghĩ đến chuyện mua đất khai hoang. Nhiều năm như , trong thôn còn hơn một trăm mẫu đất hoang vẫn   ai mua. Huống hồ đây là hơn một ngàn mẫu, e rằng chẳng ai dám đụng tay  khai phá.
 
Lý chính cũng     lòng tham vô độ, huyện lệnh đại nhân tự  tới luận công ban thưởng, đây chính là đại hỉ sự của thôn Đại Hà chúng . Xung quanh   bao thôn làng, nhưng nào   thôn nào  quan gia ban thưởng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-251.html.]
 
Trước  Triệu lý chính cảm thấy trong thôn nhà    học đường, nên  mặt các lý chính khác, liền tự cảm thấy  thấp hơn một bậc.  từ nay về , ông  thể ngẩng cao đầu  .
 
Viên sư gia tiếp tục : “Huyện lệnh đại nhân   phương pháp nấu t.h.u.ố.c diệt châu chấu là ý tưởng của Triệu Trình thị,  nhiều  thử nghiệm mới đưa  …”
 
Trình Loan Loan quỳ gối trong đám , nàng nỗ lực hạ thấp cảm giác tồn tại của . Nàng lén đặt hông  gót chân, quỳ như  sẽ  quá mỏi mệt. Đột nhiên  xướng tên, nàng lập tức ngoan ngoãn quỳ đàng hoàng.
 
“Triệu Trình thị thông tuệ hơn ,  cương  nhu, huyện lệnh đại nhân đặc biệt ban thưởng một trăm lượng bạc trắng quý giá!”
 
Viên sư gia vẫy vẫy tay.
 
Phạm Khắc Hiếu
Nha dịch bên cạnh liền bưng đến một cái mâm  phủ lớp gấm đỏ. Bên  lớp vải là mười thỏi bạc trắng, tổng cộng là một trăm lượng.
 
Thôn dân dám ngẩng đầu lên, thấy  bạc lớn đến , ai nấy đều  khỏi nghẹn lời… Chao ôi, một trăm lượng bạc! Toàn bộ  trong thôn  từng thấy qua  bạc lớn đến nhường ,  nhiều bạc như thế,   mỗi ngày đều  thể no bụng .
 
Trình Loan Loan khẽ kinh ngạc. Nàng đưa  phương cách diệt trừ châu chấu thật  cũng là để bảo hộ bản , đồng thời cũng là dọn đường cho Trình Chiêu. Nàng vạn   ngờ tới, huyện lệnh đại nhân  hào phóng đến , ban thưởng cho nàng một trăm lượng bạc. Số bạc  là nàng đường đường chính chính nhận về tay, nàng  thể dùng mua đất,  thể lát gạch xanh cho tư gia, còn  thể  thêm  nhiều,  nhiều việc khác…
 
Sau khi Viên sư gia  xong lệnh ban thưởng, Thẩm huyện lệnh bấy giờ mới cất lời: “Bản quan vốn là  thưởng phạt phân minh, phàm là  công thì ắt  thưởng. Vả , bản quan cũng là  trọng dụng hiền tài, các ngươi  kiến ngôn nào, đều  thể đến huyện nha trình bày.”