Mời Quý độc giả  tiếp phần  để theo dõi  bộ chương truyện!
 
Thôn Đại Hà tất thảy  ba chiếc giếng.
 
Một chiếc ở đầu thôn, một chiếc ở cuối thôn, và một chiếc đặt tại phủ Lý Chính.
 
Song, hiện tại, chỉ còn chiếc giếng tại đầu thôn  là còn nước,  ai  rõ khi nào chiếc giếng  sẽ cạn kiệt.
 
Đa  dân làng đều đến giếng lấy nước  ban ngày, song cũng  vài hộ gia đình lén lút đến lấy nước  canh khuya. Lẽ dĩ nhiên, chẳng  điều lệ nào quy định mỗi nhà chỉ  lấy bao nhiêu nước, càng   ai lập quy củ rằng nếu  lấy nước  buổi tối, thì hôm    đến nữa.
 
Ai nấy đều hiểu rõ, Trương Vô Lại rõ ràng đang cố tình gây sự với hai tên tiểu tử Triệu gia.
 
Triệu Nhị Cẩu nghiến răng đáp: "Ngay cả Lý Chính đại nhân còn  lên tiếng, ngươi dựa  cớ gì mà dám ngăn cản chúng  lấy nước?"
 
Trương Vô Lại  khẩy một tiếng, đoạn nhấc chân đá đổ chiếc thùng nước đang đặt bên cạnh Triệu Nhị Cẩu: "Dựa  cái gì ư? Dựa  việc nhà ngươi dùng quá nhiều nước, khiến lão tử đây chậm trễ công việc!"
 
Chiếc thùng rỗng kêu lộc cộc lộc cộc lăn xuống.
 
Triệu Tam Ngưu như một con nghé con non nớt, sấn tới chỗ Trương Vô Lại.
 
Phạm Khắc Hiếu
Trương Vô Lại vồ lấy cổ áo , giơ tay lên, chuẩn  nện xuống một quyền.
 
"Dừng tay!"
 
Âm thanh lạnh lẽo song thanh thoát của Trình Loan Loan vang lên.
 
Đám đông tự động dãn , mở lối cho Trình Loan Loan  qua.
 
Nàng một tay kéo Triệu Tam Ngưu về phía , che chở cho  : "Chẳng lẽ ngươi chỉ giỏi việc ức h.i.ế.p những cô nhi quả phụ như chúng  ư?"
 
"Ai dám ức h.i.ế.p ngươi  chứ?" Trương Vô Lại  nhạo. "Ngươi dám đoạt  con thỏ nặng đến ba, bốn cân của lão tử, ngươi  dám trắng trợn cướp đồ ngay  tay lão tử, thì đừng trách lão tử đây  để gia đình ngươi  nước dùng!"
 
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-27.html.]
 
Trình Loan Loan khẽ  lạnh lùng: "Chỉ cho phép lũ trẻ Trương gia các ngươi cướp giật đồ của  khác, còn  cho phép  khác đoạt  ư? Con thỏ  là do Tứ Đản nhà  phát hiện  tóm gọn, Trương Đại Cương nhà ngươi  ngang nhiên cướp đoạt, khiến Tứ Đản  thương nơi cổ tay, còn xé rách y phục của  . Ta còn  tính toán rõ ràng món nợ  với Trương gia các ngươi,  mà các ngươi dám đá đổ thùng nước của nhà ?"
 
Trương Vô Lại vốn dĩ ăn   , bởi   hề  lòng dân làng.
 
Trình Loan Loan  dứt lời, lập tức  tiếng  hùa theo.
 
"Đâu chỉ  , mấy hôm  Trương Đại Cương mới cướp đoạt rau dại  tay tôn nhi của lão đây."
 
"Năm ngoái, Triệu Đại Cương cùng lũ bằng hữu của  lén lút trộm củ cải,   bắt quả tang  ít . Tên nhóc  quả đúng là y hệt cha , chỉ giỏi quấy phá thôn xóm!"
 
"Trước  Triệu đại tẩu tử chỉ  c.h.ử.i bới ầm ĩ   lóc than trời,  ngờ hôm nay   thể ăn  trôi chảy, rành mạch đến ."
 
"Triệu đại tẩu tử  thật đúng đắn, dù  cũng là một  , nào  ai  che chở cho con cái ?"
 
"..."
 
Bị dân làng xì xào bàn tán, chỉ trích, Trương Vô Lại  hổ đến mức hóa  giận dữ: "Triệu Trình thị, ngươi chớ  tưởng rằng ngươi là nữ nhân, mà lão tử đây  dám động thủ!"
 
Trình Loan Loan nghiêng đầu sang một bên: "Đây, ngươi cứ việc  tay ! Hôm ,   đại ca đ.á.n.h vỡ đầu, liền buộc  bồi thường cho  một con gà béo và vài cân thịt. Ta  Trương gia các ngươi nghèo khó,  chỉ cần đền bù vài cân gạo là đủ . Nhanh lên, mau  tay ! Nếu để  thương tích, ngươi chỉ việc đền bù mấy cân gạo là chuyện  coi như giải quyết êm ."
 
Nàng tiến về phía  vài bước, Trương Vô Lại  thể khống chế mà lùi về phía .
 
Trong thôn, thanh danh   tệ hại, nhưng thanh danh của Triệu đại tẩu tử cũng chẳng mấy  , bởi   mới dám ngang nhiên kiếm cớ gây sự.
 
Hắn dám chắc, chỉ cần dân làng   tay tương trợ Triệu đại tẩu tử,  ắt sẽ  thể xé cho nàng một miếng thịt. Chẳng ngờ nữ nhân   hành xử  theo lẽ thường, thoạt tiên dùng lý lẽ phân trần,  đó  đột nhiên nổi điên tự đưa đầu  chịu đòn. Nếu  thật sự đ.á.n.h nát đầu nữ nhân ,  dân làng c.h.ử.i bới  lưng chỉ là chuyện nhỏ nhặt, nhưng còn khoản bồi thường lương thực, nhà  lấy   mà đền bù đây?
 
 nữ nhân   vô cùng cay nghiệt, nếu cứ quen thói gào  ầm ĩ, đến lúc đó  treo cổ lên xà nhà  cửa,  thì cả nhà  xem như xong đời.
 
“Trương Vô Lại, ngươi   là   ! Đã ức h.i.ế.p trẻ con, nay  còn khi dễ nữ nhân, ngươi thật sự...  đáng mặt nam nhi  ?”
 
Trong đám , Triệu Phú Quý lên tiếng.