Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Phú Quý thẩm  cạnh bên lập tức véo mạnh tai : “Người khác tranh cãi thì liên can gì đến ngươi, ngươi ồn ào như   chi?”
 
Triệu Phú Quý hợp tình hợp lý đáp: “Triệu đại tẩu tử là quả phụ,  giúp nàng  hai câu thôi mà,  gì  ?”
 
Phú Quý thẩm tức đến giận run, nam nhân của bà quả nhiên đang tơ tưởng quả phụ nhà Triệu đó! Giữa ban ngày ban mặt mà dám  tay giúp đỡ Triệu đại tẩu tử, chẳng   lưng còn  những chuyện gì  thể tỏ rõ với đời  chăng! Nàng túm tai  lôi .
 
Có Triệu Phú Quý mở miệng, những  khác cũng phụ họa thêm vài câu.
Phạm Khắc Hiếu
 
“Trương Vô Lại, nếu  thì ngươi gọi Lý Chính tới phân xử .”
 
“Lý Chính công bằng liêm chính, nếu thật sự là Triệu đại tẩu tử cướp đoạt đồ vật của nhà ngươi, ắt hẳn Lý Chính sẽ  về phía ngươi.”
 
Trương Vô Lại phun phì một bãi nước bọt, đoạn xách theo hai thùng nước mà bỏ .
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Trình Loan Loan khẽ thở phào một ,  thật lòng,   nàng quả thực lo sợ Trương Vô Lại sẽ vớ lấy một tảng đá mà giáng xuống gáy nàng.
 
Nàng nhận , bản   quả thật còn quá yếu ớt, ngoại trừ miệng lưỡi lanh lẹ, nàng  còn gì  vốn.
 
Xem , nàng  mua thứ gì đó trong Thương Thành để phòng .
 
Nàng  những  đang vây quanh, cất tiếng: “Đa tạ các vị thím, các tẩu tử   tay tương trợ .”
 
Khi nàng cất lời, lưng thẳng tắp, ánh mắt trong suốt, khuôn mặt trắng trẻo  ánh dương, chẳng hề giống chút nào một thôn phụ.
 
Tất cả   đều cảm thấy kinh ngạc,    cảm giác Triệu đại tẩu tử  giống,    giống như  ?
 
Trước , những chuyện như thế     từng xảy  bao giờ. Lần nào Triệu đại tẩu tử cũng vỗ đùi, đoạn  bệt  đất gào  kêu thiên gọi địa… Ấy  mà hôm nay nàng chẳng mảy may rơi lệ,  khiến Trương Vô Lại tức điên, chuyện  quả thực chẳng giống phong thái của Triệu đại tẩu tử chút nào!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-28.html.]
 
[]
 
Trình Loan Loan dẫn hai đứa con về nhà.
 
Dọc đường , Triệu Nhị Cẩu và Triệu Tam Ngưu  dám thở mạnh, sợ   la mắng thậm tệ.
 
Về tới cửa nhà, hai  hít một  thật sâu, ngửi thấy mùi thịt và đồ ăn thơm lừng nồng đậm, hai tiểu tử  nhịn  mà ứa nước miếng.
 
Trình Loan Loan bưng một chậu nước tới: “Rửa tay  chuẩn  ăn cơm.”
 
Triệu Nhị Cẩu kinh ngạc: “Nương  phạt chúng ?”
 
Trình Loan Loan lạnh nhạt : “Các con  sai, tại    phạt?”
 
Trương Vô Lại nhàn rỗi sinh sự, song điều đó liên quan gì tới hai đứa con trai của nàng cơ chứ? Chung quy vẫn là bởi gia cảnh túng quẫn, chỉ vì một con thỏ cùng một thùng nước mà gây nên cảnh tượng .
 
Nàng cầm một chiếc bát  từ phòng bếp bước , gắp vài miếng thịt kho tàu, đong đầy hơn nửa bát, đoạn đưa tới tay Triệu Tứ Đản: "Con đem qua cho bà , bảo rằng   cướp  từ nhà họ Trình."
 
Nguyên chủ đối xử với bốn đứa nhỏ  ,  bộ đều dựa  lão thái thái ngầm tiếp tế lương thực, nếu  thì bốn đứa trẻ   càng gầy gò.
 
Nàng vốn dĩ từ một cô bé mồ côi mà trở thành nữ thương nhân thành đạt, đương nhiên hiểu rõ đạo lý đối nhân xử thế. Nếu  quyết định  sống ,  tiên cần  hàn gắn quan hệ với Triệu gia.
 
Thời cổ đại, sức mạnh dòng tộc vô cùng lớn. Thôn Đại Hà  hơn nửa  hộ mang họ Triệu, phỏng chừng mấy nhà phía  đều là   . Nếu  quan hệ  với Triệu gia, nàng   chuyện gì trong thôn  cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều phần.
 
Triệu Tứ Đản cầm bát chạy vút đến Triệu gia.
 
Bấy giờ đang là buổi trưa,  nhà họ Triệu đều  quy củ. Nam nhân đang nghỉ ngơi, nữ nhân thì may vá, giặt giũ, còn mấy đứa nhỏ đang thu dọn rau dại đào  từ sáng trong sân.
 
"Bà!" Triệu Tứ Đản chạy vọt  cửa. "Nương  bảo cháu đưa tới."
 
Một chén thịt kho tàu, mùi vị mê . Những đứa nhỏ trong sân đồng loạt ngẩng đầu, tham lam hít hà mùi thịt vương trong  khí.