Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi chương truyện phía !
 
Lý Tú Hồng  ở ngưỡng cửa sân, trong tay xách theo hộp cơm.
 
Nàng  tận mắt thấy Triệu phu nhân rời , lúc  mới dám ghé đến tìm Trình Chiêu.
 
Nàng  thấy Trình Chiêu đang phơi thóc trong sân, liền vội vã tiến : “Trình biểu ca, việc nặng nhọc  há thích hợp cho   sách như   ? Chi bằng để  giúp  một tay...”
 
“Lý đại cô nương, điều    chút nào!” Ngô Tuệ Nương lập tức  dậy, chắn  mặt Trình Chiêu: “Lúc  đang là mùa thu hoạch chính vụ, hẳn Trương gia cũng đang bận rộn nhiều việc. Nếu ngươi thật sự  lòng, chi bằng về giúp cô mẫu nhà ngươi  việc thì hơn.”
 
Lý Tú Hồng đỏ mặt đáp: “Việc nhà    xong cả ,  nên mới tiện đường ghé đây xem thử một chút. Muội đặc biệt  một ít thức ăn cho Trình biểu ca, dùng thứ gạo mới gặt mà nấu cháo. Trình biểu ca,  nếm thử một chút xem ...”
 
Trình Chiêu né tránh ánh mắt nàng, giọng  lạnh như băng: “Ta   là biểu ca của cô nương, mong cô nương chú ý lời lẽ.”
 
“Vậy thì   gọi  là gì?” Sắc mặt Lý Tú Hồng càng đỏ hơn: “Vậy, gọi  là Trình, Trình công tử   chăng?”
 
Ngô Tuệ Nương: “...”
 
Lúc  nàng và Đại Sơn xem mặt cũng  từng cả gan đến thế .
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Nàng hít sâu một , vươn tay cầm lấy cây chổi đặt cạnh đó, đoạn cất lời: “Lý đại cô nương, xin hãy lánh  một chút,  cần quét thóc , ngươi tránh  .”
Phạm Khắc Hiếu
 
Lý Tú Hồng  đẩy lùi  ngoài, khuôn mặt nàng  càng đỏ bừng,  phẫn nộ   hổ.
 
Nàng  nghiến răng nghiến lợi : “Đồ mọt sách  hiểu phong tình...”
 
Nàng  đang định rời ,  ngẩng đầu lên, liền thấy trong sân  một  nữa. Trước đó nàng   cô mẫu , trong nhà Triệu Đại Sơn  khách quý tới, là công tử nhà huyện lệnh đại nhân. Vậy thì  thảnh thơi  ngửa, chân vắt vẻo  hẳn là công tử huyện lệnh, Thẩm thiếu gia.
 
Dù y phục  chút rách rưới nhưng khí chất tôn quý   thể nào che giấu .
 
Khi nàng ngước , Thẩm Chính cũng   liếc mắt qua, tầm mắt hai  giao  giữa  trung.
 
Thẩm Chính ngoắc ngón tay tựa gọi sủng vật.
 
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-283.html.]
 
Trong lòng Lý Tú Hồng mừng thầm, nàng   ngay mà, vận bộ y phục   ngoài nhất định sẽ   để mắt tới.
 
Chẳng  Trình Chiêu vẫn chướng mắt nàng   , xem , Thẩm thiếu gia nhà huyện lệnh   trúng nàng   đây . Nếu gả cho Thẩm thiếu gia,  nàng  chính là chim sẻ bay lên cành cây hóa thành phượng hoàng...
 
Lý Tú Hồng sửa sang  vạt áo, cất bước một  nữa   sân.
 
Ngô Tuệ Nương đỡ bụng lớn, tức giận : “Lý đại cô nương,    đây  gì?”
 
Lý Tú Hồng lời lẽ hùng hồn đáp: “Thẩm thiếu gia bảo  bước .”
 
Ngô Tuệ Nương  về phía Thẩm Chính, thấy Thẩm Chính chăm chú đ.á.n.h giá Lý Tú Hồng từ  xuống . Nàng im lặng   gì nữa. Chuyện của Trình biểu ca là do chính  chồn dặn dò nàng, còn về phần Thẩm thiếu gia thì... nàng thật sự  tiện can thiệp.
 
Thẩm Chính ung dung  Lý Tú Hồng bước tới, trực tiếp cầm lấy hộp thức ăn trong tay nàng .
 
Lý Tú Hồng ân cần : “Đây là cháo nấu bằng gạo mới, sền sệt,  thơm, đũa ở đây, Thẩm thiếu gia nếm thử .”
 
Thẩm Chính nhận lấy đôi đũa, giả vờ ăn một miếng,  đó phun  một ngụm: “Thật khó nuốt.”
 
Nụ   mặt Lý Tú Hồng lập tức cứng đờ.
 
“Với hạng   sách như chúng , nếu thành ,  tất nhiên cũng  tìm một nữ tử  tri thức, hiểu lễ nghĩa,  thể  chữ,  thể thêm mực. Nhìn bàn tay  thô ráp như thế, e rằng cũng  hiểu thêm mực là gì.”
 
Thẩm Chính  một phen khiến Lý Tú Hồng  hổ đến mức  giấu tay   lưng.
 
“Không  hồng tụ thêm hương cũng   cả, nếu nấu ăn ngon cũng  tệ , nhưng mà tài nghệ  của  thật sự khó để   nuốt trôi.” Thẩm Chính chẳng hề khách khí mở miệng: “Người   mỹ sắc,   nội hàm, cũng   tài nấu nướng,  dựa  cái gì mà cảm thấy Trình Chiêu sẽ để mắt tới ?!”
 
“Còn nữa, y phục     vẻ  rộng, chẳng lẽ  lấy trộm ở nhà ai đó đấy ư? Phẩm hạnh của  bất chính như thế, cũng xứng lắc lư  mặt Trình Chiêu như  ?”
 
Đôi mắt to của Lý Tú Hồng lập tức đỏ hoe, nàng  che mặt, xoay  bỏ chạy.
 
Ngô Tuệ Nương trực tiếp ngây dại, cái miệng của vị thiếu gia  cũng quá mức  giữ kẽ, may mắn nàng  đắc tội vị công tử ...
 
Thẩm Chính  dậy, cà lơ phất phơ  tới  mặt Trình Chiêu,  vỗ vai Trình Chiêu một cái: “Trình ,   nếu đụng  mấy nữ nhân cứ tìm cách dây dưa thì cứ  mấy lời khó  nhất đuổi các nàng , bằng  các nàng thật sự cho rằng   cơ hội, thỉnh thoảng đưa đồ ăn, thỉnh thoảng ôm ấp, nhiều   thành sẽ nghĩ đến hạ dược... À, Trình ,    hạ d.ư.ợ.c là  ý gì ?”
 
Trình Chiêu đương nhiên  , trong thôn   từ , thư viện cũng  ai nhắc qua chuyện .