Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Mưa rơi tí tách một lúc.
 
Trong nhà mấy đứa nhỏ đều ngủ  ngon giấc,  lẽ là do mang theo hi vọng nên buổi sáng đều dậy  sớm.
 
Trình Loan Loan ngáp một cái   dậy, vấn  mái tóc dài    sân,  ở cổng  thể  thấy sông Đại Hà ở cách đó  xa. Mưa liên tiếp hai trận, cuối cùng sông Đại Hà  còn dáng vẻ khô cạn nữa, đáy sông  một lớp nước mỏng manh,   là vịt của nhà ai sáng sớm   xua xuống nước, khoan khoái đạp nước ở  sông.
 
Nàng  về phía ruộng lúa   thu gặt xong, cũng  một lớp nước mỏng, vịt trong nhà theo thói quen  đến ruộng nhà , lúc  đang  loanh quanh ở  ruộng, dẫn đầu là năm con ngỗng trắng lớn. Rõ ràng là ngỗng sinh muộn hơn một thời gian nhưng mỗi ngày  ăn sâu bọ côn trùng, dinh dưỡng phong phú, kích thước cũng lớn hơn một chút, trở thành ngỗng đầu đàn của năm mươi con vịt con.
 
Ngô Tuệ Nương bận rộn trong phòng bếp, Triệu Đại Sơn giúp đỡ, nàng nhàn rỗi   việc gì  liền  đến ruộng  thử.
 
Đợt lúa cuối cùng  thu hoạch chừng mười ngày, theo lý thuyết, những chồi nách hẳn  nảy mầm.
 
Nàng chậm rãi bước đến, tiến  gần liền thấy gốc lúa vàng úa đang tựa  bộ rễ xanh non. Sắc xanh biếc  dần dà lan tỏa, khiến những gốc lúa  trở nên xanh tươi. Kìa, còn  những chồi nách nhỏ bé  mọc lên, từ một gốc lúa ban sơ  phân nhánh ba bốn cọng xanh non. Khi những chồi nách  lớn mạnh, ắt sẽ trổ bông, kết hạt thành lúa.
 
Niềm hoan hỷ ngập tràn khắp lòng Trình Loan Loan.
 
Nàng  thành công! Trồng lúa tái sinh quả nhiên chẳng  việc gì cần kỹ thuật cao siêu. Chỉ cần giữ  đủ gốc lúa, thêm  nguồn nước dồi dào, những chồi nách ắt sẽ dần dần đ.â.m chồi nảy lộc.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Giờ khắc , cần  bón thêm phân. Nếu đất đai đủ màu mỡ, năng suất của vụ lúa tái sinh mới  thể giữ nguyên,  hề sụt giảm.
 
Tin vui lớn lao  ắt  báo cho lý chính .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-311.html.]
Vừa lúc lý chính đang  tới từ phía bên  bờ ruộng, Trình Loan Loan liền vội vã vẫy tay gọi.
 
Lý chính  lớn : “Nương Đại Sơn,  đang định tìm ngươi đây! Hôm qua  khi  loan tin ,   mười mấy  đến báo danh. Đợi lát nữa dùng bữa sáng xong, họ sẽ tới đây hỗ trợ đúc gạch sống...”
 
“Chuyện đúc gạch sống, chúng  hãy bàn .” Trình Loan Loan khom   xuống, : “Lý chính thúc, thúc mau đến mà xem, gốc lúa  nảy mầm ...”
 
Lý chính liếc mắt  qua, hờ hững đáp: “Ngươi nào   ! Năm ,  khi thu hoạch vụ thu xong xuôi  một dạo, chẳng  đến thời cày ruộng  ? Ai nấy đều  sức cày bừa, nhưng cái tên lười biếng Trương Vô Lại  cứ chây lười  cày. Gốc lúa khắp ruộng nhà Trương đều nảy mầm,  còn cao hơn cả thứ …”
 
“Lý chính thúc, chuyện     .” Trình Loan Loan giải thích: “Thứ màu xanh mọc  từ gốc lúa nhà  chỉ  thể thành cỏ dại. Mà điểm cốt yếu của những gốc lúa chúng  giữ , chính là chồi nách nảy mầm, từ đó  thể trổ bông, kết hạt thành lúa.”
 
“Ngươi  cái gì?” Lý chính thúc cũng khom   xuống theo. “Ngươi  cái … cái   thể mọc lên thành lúa ư? Làm   thể , vốn dĩ  thể nào!”
 
Phạm Khắc Hiếu
Lão   nông dân bốn mươi năm , chuyện ruộng đồng nào lão cũng tường tận. Cho tới bây giờ,  từng thấy lúa thu hoạch xong còn  thể mọc  thành lúa.
 
Lời  vô căn cứ, đây là từ ngữ mới lão học  từ Thiết Trụ, quả thực  đắc dụng.
 
Trình Loan Loan lên tiếng : “Lý chính thúc, chúng  quen  lâu như  ,   lừa dối thúc bao giờ ?”
 
Lý chính trầm ngâm một lát, trong lòng    rằng, từ  khi Nương Đại Sơn đến thôn Đại Hà  lừa gạt lão  ít chuyện, nhất là chuyện  riêng năm , gây ầm ĩ đến mức Triệu gia dứt khoát  ngã ngựa đổ… Thế nhưng, hai tháng qua, Nương Đại Sơn quả thực  từng  dối, hơn nữa lời  còn chắc như đinh đóng cột, ngay cả Huyện lệnh đại nhân cũng lắng  lời của Nương Đại Sơn. Lão quyết định, sẽ lựa chọn tin tưởng nàng.
 
“Nương Đại Sơn, lúc  ngươi bảo  trong thôn giữ  gốc lúa, là  sớm  nó sẽ kết hạt thành lúa một  nữa ?”
 
Trình Loan Loan lắc đầu: “Mục đích chính yếu vẫn là  lợi dụng gốc lúa để thiêu c.h.ế.t trứng châu chấu. Việc kết hạt thành lúa chỉ là niềm vui ngoài ý  mà thôi. Lý chính thúc, nếu thúc bằng lòng tin tưởng  một  nữa, thì hãy mau chóng bảo  trong thôn thừa dịp  mà bón phân.”
 
Lý chính hít sâu một , đoạn : “Chuyện  hẳn là cũng  bẩm báo Huyện lệnh đại nhân chứ?”
 
Trình Loan Loan gật đầu: “Ta cũng chẳng  Huyện lệnh đại nhân  thể tin tưởng điều   .”