Mời quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Thẩm Chính   một trận thật hung hăng.
 
Trình Loan Loan dùng tay áo giúp  lau sạch nước mắt.
 
“Khóc một  thì sẽ trưởng thành hơn,  thể cứ mãi giận dỗi  trốn tránh  gặp  .” Nàng ôn tồn : "Thẩm thiếu gia,  thôi,   ngoài  cho rõ ràng với phụ  ngươi.”
 
Thẩm Chính mím môi: "Đại thẩm, đừng gọi con là thiếu gia nữa, cứ gọi tên con    ?”
 
Trình Loan Loan   liền bật : "Được, nếu   sẽ gọi ngươi là Tiểu Chính .”
 
Đôi môi mím chặt của Thẩm Chính chợt hé nở ý .
 
Hắn  lên,  đó ngoan ngoãn  theo Trình Loan Loan  ngoài.
 
Thẩm huyện lệnh luôn chờ ở cửa trong lòng lo sợ và bất an,   lúc   Thẩm Chính  lớn, trái tim của một   phụ  như  giống như  ném  trong chảo dầu, vô cùng khó chịu.
 
Khi  thấy hai mắt Thẩm Chính đỏ bừng như thỏ, Thẩm huyện lệnh liền lập tức vọt tới.
 
Hắn nắm lấy vai nhi tử, mở miệng  từng chữ: "Chính Nhi, là cha  hiểu lầm con, cha thật sự xin  con, con  thể tha thứ cho cha   ?"
 
“Hừ!”
 
Thẩm Chính ngạo kiều liền xoay đầu .
 
Hắn tức giận lầm bầm : "Trước  lúc con xin ,  cũng  tha thứ cho con nhanh như , hừ!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-317.html.]
Thẩm Huyện lệnh hết sức đau đầu: "Vậy Chính Nhi, con  cha   gì mới  thể để con tha thứ cho cha đây.”
 
Thẩm Chính vuốt cằm suy nghĩ một lúc,  đó mới mở miệng: "Ta  tiểu cô nương   nương nàng  bệnh nặng sắp c.h.ế.t, nếu như  thật sự là quan phụ mẫu trong lòng  bách tính, liền phái một lang trung với y thuật  một chút đến chữa trị cho nàng, thuận tiện hỗ trợ luôn tiền t.h.u.ố.c men cho họ.”
 
Chút chuyện nhỏ , Thẩm huyện lệnh tất nhiên sẽ  cự tuyệt, liền sai Viên sư gia lập tức  .
 
“Chính Nhi, con thật sự  trưởng thành !”
 
Thẩm Huyện lệnh trong lòng tràn đầy an ủi, vỗ vỗ lên bả vai của nhi tử.
 
Trước  Chính Nhi căn bản cũng   một phần thiện tâm  là thương cảm đối với những bách tính , ở thôn Đại Hà nửa tháng, nhi tử thật sự  tiến bộ, đây đại khái  thể xem là một quyết định chính xác nhất của .
 
Sau đó   đổi tâm trạng,  đầu  Trình Loan Loan: "Triệu Trình thị, để ngươi  chê  , chúng  mau  chính sự .”
Phạm Khắc Hiếu
 
Trình Loan Loan liền gật đầu, dẫn đường phía , mang theo Thẩm huyện lệnh  ruộng,  đó cẩn thận trình bày tình hình cụ thể của lúa tái sinh với Thẩm huyện lệnh.
 
"Lúa tái sinh..." Thẩm huyện lệnh trầm tư một hồi, "Nhiều năm  khi   phía nam khảo sát, ở trong sử sách địa phương  thấy qua ghi chép tương tự, phía nam  loại lúa một năm hai vụ thu hoạch. Sau khi thu hoạch lúa hơn một tháng thì cây sẽ trổ bông kết hạt  nữa, hạt tuy nhỏ nhưng bông  nhiều, mỗi mẫu sản lượng hơn trăm cân...  điều dị thường  chỉ xuất hiện một  duy nhất,  khi  ghi  như dị tượng thì cũng   gì xảy  nữa..."
 
Trình Loan Loan mỉm , chỉ cần nơi   từng xuất hiện thì việc mở rộng cũng chẳng còn quá đỗi khó khăn. Trong điển tịch nàng từng   ghi chép, hầu hết các khu vực phía Nam đều  thể gieo trồng lúa tái sinh. Vào những năm mưa thuận gió hòa, lúa tái sinh  dễ gieo trồng, hơn nữa chu kỳ sinh trưởng cũng vô cùng ngắn ngủi, chừng năm sáu mươi ngày là  thể thu hoạch bội phần... Song ở thời hiện đại, cơ khí thu hoạch, máy cắt lúa sẽ chẳng để  gốc rạ, thêm nữa lúa lai giống mỗi mẫu sản lượng hơn nghìn cân, chẳng thiếu thứ lương thực , bởi  mà ở thời hiện đại, hiếm nơi chuyên trồng lúa tái sinh.
 
Nàng cùng Thẩm huyện lệnh đang đàm đạo  cánh đồng.
 
Thẩm Chính    chiếc trục lăn giữa sân, dõi mắt  hai  nơi đồng ruộng.
 
Phụ  y vận một  quan phục,  hình cao lớn khôi ngô; Triệu đại thẩm vận y phục vải thô màu vàng đất  cạnh phụ , cảnh tượng  chẳng hiểu vì   vô cùng hòa hợp.
 
Kể từ khi y  nhận thức, tổ mẫu vẫn luôn  sắp đặt cho phụ  tái thú. Ban đầu là những thiếu nữ xuân thì còn non dại,   dần dà biến thành những khuê nữ quá tuổi  xuất giá... Song phụ  y chẳng hề hợp tác, hơn nữa y cũng luôn tìm cách ngăn trở việc . Bởi   nhiều năm trôi qua, chẳng  nữ nhân nào lọt   mắt xanh của Thẩm đại gia.
 
Nếu quả... nếu như...