Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Trình Loan Loan ở bên  bận rộn luôn tay, thỉnh thoảng   tiến độ của căn nhà mới một chút. Sau khi lên xà chính là lợp ngói, từng mảnh ngói lợp lên, dần dần căn nhà  thành hình.
 
Toàn bộ thôn Đại Hà  gần hai trăm hộ,  thực tế cũng chỉ  bảy tám mươi hộ mới  năng lực xây nhà bằng gạch sống, phần lớn vẫn là nhà tranh.
 
Căn nhà của nàng so  còn rộng rãi hơn cả căn nhà bằng gạch sống của lý chính, bởi vì mỗi phòng nàng đều trổ một cửa sổ,  chỉ rộng rãi mà còn  vẻ  sáng sủa. Căn phòng vuông vắn, ánh sáng đầy đủ, xem như là căn nhà  nhất thôn Đại Hà hiện nay.
 
Trước cửa nhà mới, Tôn Thủy Cần yên lặng  đó.
 
Lúc  chính là bởi vì ghét bỏ nhà Triệu Nhị Cẩu   nhà ở, nàng  mới lui mà cầu lựa chọn Triệu Thiển Căn.
 
Nếu sớm  sẽ  ngày hôm nay, nàng  căn bản sẽ ...
 
Nàng  c.ắ.n môi , ngẩng đầu lên,  thấy Triệu Nhị Cẩu bước nhanh tới.
 
Triệu Nhị Cẩu   nhanh, ánh mắt  về phía  giống như căn bản là  chú ý tới sự tồn tại của nàng .
 
“Nhị Cẩu ca.”
 
Tôn Thủy Cần quả thật nhịn  , mở miệng gọi một câu.
 
Triệu Nhị Cẩu khẽ chau mày: "Ngươi  đây  chi, Thiển Căn đang tìm ngươi khắp nơi kìa."
 
"Ta..."
 
Tôn Thủy Cần ngậm lời.
 
Nàng  cũng chẳng    đây  gì, nàng  hối hận, tự đáy lòng hối hận khi  gả cho Triệu Thiển Căn.
 
Triệu Thiển Căn chẳng hề khôi ngô bằng Triệu Nhị Cẩu, cũng kém phần lanh lợi hơn . Suốt ngày  ngốc nghếch, chẳng rõ trong lòng vui thích điều chi, cuộc sống của nàng  quả thực tẻ nhạt vô vị.
 
"Kỳ thực ..."
 
Nàng   cất tiếng  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-360.html.]
 
Từ trong sân, tiếng Trình Loan Loan vọng : "Nhị Cẩu, con mau  đây."
 
Triệu Nhị Cẩu chẳng thèm liếc Tôn Thủy Cần một  nữa, liền cất bước nhanh  trong: "Nương,  gọi con  việc chi?"
 
Trình Loan Loan  hề đả động đến chuyện của Tôn Thủy Cần, tin rằng Nhị Cẩu đủ sức tự  giải quyết  thỏa.
 
Nàng mở lời : "Trước đây, lòng heo cùng thịt thú rừng do Triệu thợ săn mang đến, tổng cộng ước chừng bảy mươi cân. Phần heo rừng còn  ước chừng một trăm hai mươi đến một trăm ba mươi cân. Bấy nhiêu món kho, liệu ngày mai  thể tiêu thụ hết thảy chăng?"
Phạm Khắc Hiếu
 
Triệu Nhị Cẩu gật đầu: "Đương nhiên  thể. Dương chưởng quỹ của Túy Tiên Lâu  đây từng bảo, mỗi ngày ba trăm cân cũng  thể bán cạn."
 
Trước đó là vì bận xây nhà, nhân lực  đủ, chờ  khi chuyển  nhà mới,  sẽ bắt đầu lên kế hoạch nâng cao  lượng món kho, từ bảy tám mươi cân mỗi ngày lên ba trăm cân, thậm chí là nhiều hơn nữa.
 
Bán  càng nhiều, gia đình sẽ càng thu về nhiều lợi nhuận hơn, cũng  thể nhanh chóng tậu  một gian cửa tiệm.
 
Trong  thời gian , hằng ngày,  bán  bảy tám mươi cân món kho, đại khái  thể thu về hai lượng bạc. Số tiền thu về mỗi ngày, ngoài việc mua sắm đôi chút thức ngon vật lạ cho  nhà, còn  đều  trao cho Trình Loan Loan giữ. Đến nay, cũng  tích cóp  hơn hai mươi lượng bạc.
 
Khi con  kiếm  tiền, sẽ thấy tràn trề sinh lực, tầm  cũng theo đó mà dần mở rộng.
 
Triệu Nhị Cẩu lúc , cùng với Triệu Nhị Cẩu mà Trình Loan Loan mới quen,  khác xa một trời một vực.
 
Không,   rằng bốn hài tử trong nhà, cùng với tức phụ trưởng, thảy đều  những chuyển biến tích cực.
 
Gần hai trăm cân món kho, hai cái nồi cùng  nấu, bận rộn đến tận canh khuya mới dứt công.
 
Hôm , trời còn tờ mờ sáng, Triệu Nhị Cẩu cùng Thẩm Chính  dong xe bò lên trấn.
 
Thẩm Chính  đến trấn Bình An, hồi phủ để bẩm rõ  chuyện cùng phụ . Triệu Nhị Cẩu vốn định tách , song chẳng  chợt nghĩ đến điều gì,   quyết định theo Thẩm Chính đến huyện nha một chuyến.
 
Xe bò đến trấn Bình An  nhất, đến cửa thành, vầng dương còn    bừng sáng.
 
Bởi vì Triệu Nhị Cẩu  tiếp xúc với các chưởng quỹ tửu lâu, mỗi khi lên trấn đều vận bộ xiêm y mới mà Thẩm huyện lệnh ban thưởng.
 
Thẩm Chính e ngại  đem  so sánh, cũng mặc xiêm y mới. Vải may bộ y phục  là do Trình Loan Loan mua từ đợt thu hoạch ,  Ngô Tuệ Nương dành chút thời gian rảnh rỗi mà may thành.
 
Hai  đến cửa huyện nha, chẳng gặp chút trở ngại nào mà bước thẳng .
 
Lúc  Thẩm huyện lệnh đang ở thư phòng giải quyết chính sự,  thuộc hạ bẩm báo nhi tử  hồi phủ, liền vội vàng  dậy  nghênh tiếp.