Kính mời quý độc giả theo dõi phần tiếp theo của chương truyện  đây!
 
Khắp gian phòng nhỏ ngập tràn hương thơm dịu nhẹ.
 
Bốn tiểu tử ăn uống vô cùng ngon lành. Ngô Tuệ Nương ăn sạch sành sanh một bát cháo rau dại lớn.
 
Vương Đại Mạch  khỏi kinh ngạc vô ngần.
 
Mẫu  của nàng thường kể gia đình hàng xóm sống cảnh cơ hàn, còn  mỗi ngày vợ cả của Đại Sơn ca đều   ăn no. Mà xem ,   là dáng vẻ của kẻ   ăn no bữa?
 
Tại  nàng    cảm giác, gia đình  còn sống khổ cực hơn bọn họ nhiều?
 
“Đại Mạch, mau ăn .” Trình Loan Loan . “Lát nữa còn  công việc cần cháu  tay giúp đỡ.”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Mới sáng sớm  dùng bữa thịnh soạn đến , nghĩ  thì đây ắt hẳn   là chuyện dễ dàng gì.
 
Sau khi trải qua tranh đấu nội tâm kịch liệt, cuối cùng Vương Đại Mạch cũng khuất phục  sức cám dỗ của đồ ăn ngon lành. Nàng cúi đầu húp sạch bát cháo nóng hổi.
 
“Cho tỷ!” Triệu Tứ Đản lén nhét cho nàng hai hạt dẻ ngào đường ngọt lịm. “Lúc  Đại Mạch tỷ tỷ cũng lén mang bánh ngô cho  ăn, giờ đây cuối cùng  cũng  thể mang đồ ăn biếu tỷ !”
 
Thực tình, bản  Vương Đại Mạch nào  thứ gì để ăn. Trong nhà  đồ ăn gì đều  nhường  cho  , nhưng  những khi Tứ Đản trông quá đỗi đáng thương,   gốc cây đại thụ án ngữ giữa hai nhà, chăm chú  nàng, nước miếng chảy ròng ròng  ướt cả vạt áo. Nàng đành bẻ một mẩu bánh ngô nhỏ đưa cho .
 
Nàng  ngờ hành động vô tình nhỏ bé  của    Tứ Đản ghi tạc  tận đáy lòng.
 
Sau khi dùng xong bữa sáng, một ngày bận rộn  tiếp nối. Trình Loan Loan giữ Đại Mạch ở , cùng Ngô Tuệ Nương đào xới rau củ dại  bờ ruộng. Đến trưa đào xong xuôi thì  thể trở về nhà.
 
Vương Đại Mạch tỏ vẻ nghi hoặc.
 
Túi lương thực lớn  đủ cho cả nhà nàng dùng trong hai ba ngày, thế mà  bảo nàng  đào rau củ dại ư?
 
Chẳng  Tứ Đản cũng  đào rau củ dại ? Vậy thì việc gì  cần tìm đến nàng?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-37.html.]
Tại  nàng  cảm thấy đây là vì Triệu thẩm  giúp nàng?
 
Trình Loan Loan dẫn bốn nhi tử lên núi. Ngày hôm qua bọn họ  thủ  nửa lượng bạc, hôm nay tất nhiên  tiếp tục cần mẫn.
 
Bọn họ còn  kịp đặt chân lên núi thì  gặp   quen ngay  chân núi.
 
Đó là  phụ của nguyên , Triệu Tam tức phụ của Triệu gia. Nàng  xách giỏ tre đựng thức ăn, dắt theo khuê nữ Triệu Xuân Hoa lên núi tìm đào rau củ dại.
 
Triệu Tam tức phụ Tôn thị tươi  niềm nở chào hỏi: “Lâu ngày  gặp đại tẩu,  cảm thấy hình như đại tẩu  trắng trẻo hơn   một chút.”
 
Khóe môi Trình Loan Loan khẽ co giật. Mặc dù   gương soi, nhưng nàng  thể  thấy rõ đôi tay của . Lòng bàn tay thô ráp, mu bàn tay ngăm đen, đúng chuẩn sắc da của một nông phụ. Đợi đến khi nàng kiếm đủ tiền, nhất định  mua d.ư.ợ.c liệu dưỡng nhan  trắng da… Ở thời hiện đại, nàng cũng  ba mươi ba tuổi, nhưng những  xung quanh đều  nàng trông hệt như mới hai mươi.
 
Thế nhưng ở cổ đại , nàng ba mươi ba tuổi  thành một lão bà bà sắp  cháu nội.
 
Tuổi thọ trung bình của  cổ đại quả thực quá ngắn ngủi, trong thôn  vài  mới hơn ba mươi tuổi   gọi là bà … May mà bên  nàng vẫn còn  công công bà bà,  nên tạm thời sẽ     gọi là Triệu lão bà…
 
Trình Loan Loan thở dài trong lòng,  đó cất tiếng : “Tranh thủ khi nắng  lên cao, mau lên núi thôi.”
 
Bốn nhi tử  nhanh chân  , nàng cũng cất bước đuổi theo. Tôn thị cũng nhanh chóng bắt kịp nàng, miệng  ngừng : “Đại tẩu cũng mập mạp hơn chút, quả nhiên ăn thịt thật sự  .”
 
Nghe những lời , Trình Loan Loan suýt nữa  nổi giận.
 
Dẫu cho nàng  già,  đen, cớ  còn  thể mập lên ! Vừa đen  già  còn mập, thực sự  thể nhẫn nhịn nổi nữa!
 
Nàng lập tức dừng chân: “Ta thật sự  mập ?”
 
Phạm Khắc Hiếu
Kỳ thực, dẫu cho ngày nào cũng  ăn thịt, nhưng chỉ trong một hai ngày   thể thấy rõ là mập  gầy. Tôn thị đây rõ ràng là cố ý chọc tức nàng: “Những năm gần đây đại tẩu  chu cấp cho Trình gia  ít bạc trắng. Nay đại tẩu  từ mặt Trình gia,   Trình gia   trả  bạc  chăng?”
 
Nghe xong, trong chốc lát Trình Loan Loan  minh bạch, Tôn thị đang  vòng vo dò hỏi xem trong tay nàng còn cất giữ bao nhiêu tài sản.
 
Nàng nhớ  thời gian nguyên chủ sống chung cùng với mấy   phụ. Ban đầu khi  phân nhà,  của ba phòng sống chung một mái, bởi vì nguyên  là đại tẩu, phu quân khi tòng quân   chức quan nhất định, hơn nữa còn sinh  bốn nhi tử. Vậy nên,  thể  địa vị của nàng ở Triệu gia khi  bất khả xâm phạm. Hai  phụ  dám chọc giận nguyên , còn nguyên   mặt các  phụ luôn giữ thái độ kiêu căng ngạo mạn.
 
Sau khi phu quân tử trận, vì  chiếm đoạt  bộ  tuất bạc bằng cả sinh mạng phu quân đổi lấy, nguyên     cắt đứt quan hệ với Triệu gia. Sau đó cũng  còn qua  với mấy  em dâu nữa.