Kính mời quý độc giả theo dõi phần tiếp theo của chương truyện!
 
Triệu Nhị Cẩu ngẫm nghĩ đôi chút  : "Con từng mua từ ba bốn nhà, nên ắt chẳng  kẻ nào  con   những gì."
 
Trình Loan Loan thấy trong lòng   hiểu rõ thì liền   thêm lời nào nữa.
 
Nàng  thoáng qua Triệu Tam Ngưu đang  ở bên cạnh, do dự  lâu, liền gọi hài tử đến: "Con  lời gì   ?"
 
Triệu Tam Ngưu gãi gãi gáy: "Nương,  khi trong nhà thu hoạch vụ thu xong chắc hẳn sẽ  còn việc gì bận rộn nữa   ạ?"
 
"Thằng bé ,   cái gì thì cứ , chẳng cần bận tâm chuyện trong nhà." Trình Loan Loan kéo  qua, "Nói , rốt cuộc là chuyện gì ?"
 
Dưới ánh mắt khích lệ của Trình Loan Loan, Triệu Tam Ngưu kiên quyết mở lời: "Nương, con   Bình An tiêu cục."
Phạm Khắc Hiếu
 
"Tiêu cục?" Trình Loan Loan giật  đôi chút, "Sao con  đột nhiên   tiêu cục, con   quen ở chốn đó ?"
 
Triệu Tam Ngưu chẳng   gì hơn, đáp lời một cách đơn thuần: "Con  thấy bọn họ áp tiêu hàng hóa, cưỡi  lưng tuấn mã, oai phong lẫm liệt, nên khao khát  gia nhập cùng họ. Chuyện  tuyển   , con  rõ, mai  con sẽ đến đó dò hỏi."
 
Trình Loan Loan  quá am hiểu về tiêu cục ở thời đại , nhưng theo những gì nàng từng  , nghề áp tiêu  ắt hẳn  hệ  nguy hiểm vô cùng cao. Thời cổ đại, đường sá từ nơi  đến chốn khác vốn xa xôi hiểm trở, gặp  cường đạo, mã tặc là chuyện thường như cơm bữa. Bởi ,  đời xưa ít khi   xa xôi, điều đó cũng dẫn đến việc nghề tiêu cục thu lợi nhuận kếch xù, mà lợi cao thì nguy hiểm tự nhiên cũng tăng theo.
 
Nàng chậm rãi mở miệng : "Tam Ngưu, dù con   gì, nương đều ủng hộ con, nhưng con thử nghĩ mà xem, liệu con  phù hợp với tiêu cục chăng? Nếu như gặp  thổ phỉ, con lấy gì để đối phó bọn chúng?"
 
Triệu Tam Ngưu nghiêm nghị trầm tư.
 
Hắn ngay cả việc cưỡi ngựa cũng  thạo, e rằng tiêu cục sẽ chẳng nhận  .
 
"Hay là thế ." Trình Loan Loan  , "Lần    trấn Bình An từng thấy một võ đường, trong đó   nhiều hài tử đang học tập võ nghệ. Chi bằng  tiên để con đến võ đường học nửa năm, rèn luyện  thủ. Đến khi  bản lĩnh tự bảo vệ bản  thì hẵng tính đến chuyện  tiêu cục, con thấy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-388.html.]
 
Ánh mắt Triệu Tam Ngưu bỗng bừng sáng.
 
So với tiêu cục,  dường như  càng khao khát  đến võ đường hơn.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Hắn gật đầu lia lịa: "Được, , , đều  nương an bài!"
 
Hắn do dự chốc lát, "Con  võ đường học võ,  việc trong nhà cũng chỉ  đại ca cùng nhị ca ,  đúng, nhị ca còn  kinh doanh buôn bán, chỉ một  đại ca, chuyện trong ruộng..."
 
"Chuyện  con  cần bận lòng,  sẽ dùng tiền thuê   giúp là ." Trình Loan Loan  về phía Triệu Đại Sơn, ôn tồn : "Đại Sơn, nếu con  chí hướng gì  , bất kể là việc gì, chỉ cần con bộc bạch, nương thấy hợp lý ắt sẽ hết lòng ủng hộ."
 
Nàng tôn trọng sở thích của mỗi đứa con, chỉ cần   chuyện trái luân thường đạo lý, nàng sẽ dốc  lực ủng hộ.
 
Còn những việc trong gia đình, chỉ cần  đủ bạc, ắt sẽ  kẻ nguyện ý nhận .
 
Đâu thể vì những việc vụn vặt trong nhà mà kìm hãm bước đường trưởng thành của các hài tử,  là cái  cái mất .
 
Triệu Đại Sơn gãi đầu: "Nương, con chỉ thích trồng trọt, ươm mầm gieo giống, nhổ cỏ tưới nước bón phân, mỗi độ mùa màng bội thu,  là lúc con cảm thấy mãn nguyện nhất. Con chẳng thông minh lanh lợi như nhị  trong việc buôn bán, cũng  tài giỏi võ nghệ như tam ,  càng chẳng lanh lẹ thông tuệ như Tứ Đản   sách. Trong lòng con chỉ nguyện chăm lo cho thê tử thật chu đáo, nuôi dưỡng hài tử khôn lớn, và phụng dưỡng nương hiếu thuận."
 
Đọc sách khoa cử là ước mơ, kinh doanh kiếm nhiều tiền cũng là ước mơ, ai dám  thê tử ấm giường chẳng  là một nguyện ước cao   chứ.
 
Trình Loan Loan   về phía đại nhi tử: "Được,  thì cứ theo chí hướng  mà phấn đấu."
 
Triệu Đại Sơn thật thà cất tiếng : "Con sẽ ở nhà chăm sóc   chu , còn nhị , tam , tứ  cứ việc bôn ba bên ngoài, chẳng cần bận tâm chuyện trong nhà."