Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Triệu lão thái thái mở miệng : “Ta  hỏi tên của trượng phu ngươi mà hỏi tên của ngươi.”
 
“Nương gia  họ Chu,  chính là Triệu Chu thị.”
 
“Tên   .” Triệu lão thái thái : “Lúc ngươi còn là khuê nữ tên gì thì  giấy  sẽ  tên đó.”
 
Đây là phép tắc ghi chép danh tính mà tức phụ trưởng tử  , rằng lỡ như    nữ nhân nào  riêng đoạn tuyệt hôn ước như vợ của Triệu Phú Quý thì tên  hai họ chồng lên  sẽ   tính nữa. Hơn nữa, trong thôn   nhiều  cùng họ.
 
Vợ Trường Quý suy nghĩ một lúc  mới mở miệng: “Ta tên là Chu Tiểu Nha.”
 
Nói tên   nàng  thẹn thùng,  hiểu   khiến nàng cảm giác như trở về thời điểm  xuất giá,  phu quân,   chồng,  hài nhi, cuộc sống mỗi ngày đều vô lo vô nghĩ… Nàng của khi đó mới thực sự là chính  mà   vợ của ai, mẫu  của ai, tức phụ của ai…
 
con dâu
 
Nhóm nữ nhân   còn đang xôn xao trong sân cũng dần yên tĩnh hơn.
 
Một câu hỏi tên thuở xưa là gì  khiến các nàng giật  nghĩ về  bao quãng thời gian, về thuở thiếu nữ  thể  về  nữa.
 
Sau khi xuất giá, nào  chốc lát nào thực sự là chính  .
 
Làm việc ở phường xà phòng, các nàng  còn là vợ Trường Quý,  còn là mẫu  của Thiết Chùy, các nàng  tên của .
 
“Ta tên là Chu Tiểu Nha.”
 
“Ta tên là Vân Mộng Hạ Vũ.”
 
“Ta tên là Từ Chiêu Đệ.”
 
“Ta tên là Triệu Tiểu Liễu.”
 
“Ta tên là….”
 
Triệu lão thái thái hỏi cả nhóm, ghi nhớ tên   . Sau khi sàng lọc vòng thứ nhất  mới đến chỗ Trình Loan Loan để xác định danh sách cuối cùng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-532.html.]
Lúc buổi phỏng vấn sắp tàn, trong sân bỗng  khách chẳng hẹn mà ghé.
 
“Chốn  thật là rộn ràng!”
 
Một giọng  sang sảng vang lên, bốn  từ cổng  , hai nữ nhân và hai nữ nhi.
 
Triệu lão thái thái ngẩng đầu  qua, thấy  là hai khuê nữ  xuất giá từ  lâu  gặp. Lúc bà còn trẻ, sinh hạ hai khuê nữ   mới liên tục sinh ba nhi tử. Hai khuê nữ xuất giá sớm, thuở trẻ còn thường xuyên về nhà  đẻ, nhưng  khi hai khuê nữ  tôn nhi  thì dần dần  còn về nữa.
 
Nhìn thấy khuê nữ của lão Triệu gia về thăm nhà  đẻ, nghĩ hẳn là  việc lớn gì nên những  đợi phỏng vấn trong sân tự động tản .
 
“Sao hai con  cùng về đây,  hẹn  chăng?” Triệu lão thái thái bảo Triệu Nhị Vượng thu danh sách,  sai Thu Hoa rót : “Đi bộ tới  là  xe bò tới? Chẳng  lễ Tết, về đây  việc gì?”
 
“Ngoại tổ mẫu, mẫu   đại cữu mẫu đang tuyển ,    ạ?” Khuê nữ của Triệu nhị cô tò mò hỏi: “Trước  chẳng  đại cữu mẫu chỉ  ăn    ? Sao chợt  phong cửu phẩm Nhũ nhân,  còn lập phường chế tác nữa ư?”
 
“Đây đều là những việc  qua từ lâu, cớ  cháu còn nhắc đến?” Triệu lão thái thái tức giận : “Ta đang bận rộn, mau  xem các con  gì?”
 
Triệu đại cô  : “So với việc tuyển  ngoài chi bằng tuyển  nhà, chẳng   hơn ư? Nhị Nữu nhà  siêng năng, con cố ý đưa nàng tới để giúp đỡ mẫu  Đại Sơn.”
 
Triệu nhị cô cũng  theo: “Ngọc Nhi nhà  thật thà siêng năng, hãy chọn nàng  .”
 
Hai nha đầu  đẩy , một  là Trần Nhị Nữu, một  là Lâm Ngọc Nhi, đều là tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi.
Phạm Khắc Hiếu
 
Hai  mang ánh mắt đầy vẻ mong chờ  Triệu lão thái thái.
 
Triệu lão thái thái khẽ nhíu mày, cảm thấy  chút phiền muộn trong lòng.
 
Hai khuê nữ  của bà đều  gả đến thôn ở huyện lân cận ,  còn  thể  ngóng  việc xảy  ở thôn Đại Hà.
 
“Chuyện   khó lòng quyết định .” Lão thái thái mở danh sách ứng thí , : “Người xem, tất cả   đều cần ghi tên ứng tuyển, dựa  năng lực mà tuyển chọn, danh sách cuối cùng là do con dâu cả lựa chọn,  nào  thể tự tiện định đoạt.”
 
Triệu đại cô vỗ đùi, cất lời: “Vậy chúng   tìm thím Đại Sơn!”
 
Bốn  liền một mạch  về phía phủ  của Trình Loan Loan.
 
Triệu lão thái thái ảo não vỗ nhẹ miệng tự răn,  bà   thể đẩy gánh phiền phức  sang con dâu cả  chứ, há chẳng  tự rước lấy phiền toái  ?
 
Bà lão liền vội vã cất lời: “Nhị Vượng, cháu mau chạy đường tắt, tường tận kể  sự việc  cho đại bá nương con !”