Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Qua chừng thời gian dùng một chén , Lý chính đập đùi một tiếng, cất lời: "Phường xà phòng của nương Đại Sơn ngày càng lớn mạnh, nguyên liệu cần dùng mỗi ngày cũng càng lúc càng nhiều. Đơn cử như mật ong, vật  giá đắt vô cùng,  thu mua  bất tiện. Ngôn chưởng quỹ nếu tinh thông việc nuôi ong, đem bán mật ong, về  chẳng lo   nguồn tiêu thụ  định.”
 
Ngôn chưởng quỹ hiện lên nụ  ngại ngùng nhưng  hề thất lễ  gương mặt, đáp lời: "Ta đây quả thực   nuôi ong.”
 
“Loại vật  xưa nay   vốn  từng nuôi qua, việc   nuôi cũng là lẽ thường tình.” Lý chính  híp cả mắt,  tiếp: "Hay là chưởng quỹ nuôi dê núi xem ? Một con dê cái  khi sinh nở sẽ cho sữa suốt tám tháng ròng. Ngươi nuôi chừng mười con dê cái, cả năm dòng sữa dê  ngừng chảy. Một cân sữa dê trị giá  nhỏ, tất cả đều đem bán cho nương Đại Sơn , tuyệt đối sẽ  chịu thiệt lỗ.” Lý chính chậc chậc thêm vài tiếng,  : “Nói đoạn,  cũng  nuôi dê cái, đáng tiếc phủ   nào  chỗ rộng lớn đến thế…”
 
Ngôn chưởng quỹ lòng   thốt lên rằng, y cũng  hề  nuôi dê núi.
Phạm Khắc Hiếu
 
  ánh mắt tràn đầy tự tin của Lý chính, y đành lặng lẽ nuốt ngược những lời    trong.
 
Dù   nữa, mặc kệ  nuôi   ,  cứ thử xem ,  tính . Nếu quả thực  thành, thì y sẽ chuyển sang nuôi heo,  đồn nuôi heo là việc đơn giản nhất.”
 
Ngôn chưởng quỹ khẽ gật đầu: "Được,   đây  tiên xin mua hai trăm mẫu đất. Kế đó là việc xây nhà cửa, mong rằng Lý chính thúc  thể   tìm giúp vài nhân công đến hỗ trợ.”
 
“Chuyện  dễ như trở bàn tay!”
 
Lý chính vô cùng hoan hỉ, lập tức chấp thuận.
 
Phường chế tác xà phòng tại gia nương Đại Sơn  vặn  thành, một đám nam nhân vốn đang lo lắng công việc khó kiếm, ai ngờ cơ hội  đến tay tựa như trời ban.
 
Ngay trong ngày đó, ông  tìm  đo đạc đất đai,  xong khế đất,  cùng Ngôn chưởng quỹ tiến về huyện nha để ấn dấu tay. Mọi sự diễn tiến mau lẹ khôn cùng.
 
Dân làng trong thôn bàn tán sôi nổi  thôi.
 
“Nghe đồn, bậc phú quý trong trấn  tìm đến thôn Đại Hà của chúng  để đặt mua điền trang.”
 
“Một  mua tới hai trăm mẫu đất,  còn  xây dựng nhà cửa  mảnh đất ,   là nhà gạch ngói hẳn hoi.”
 
"Chà, thôn Đại Hà của chúng  hẳn là phần mộ tổ tiên  bốc khói xanh  , mà   bậc giàu sang tìm đến chốn  an cư lạc nghiệp, về  e rằng sẽ rạng rỡ khôn cùng."
 
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-542.html.]
 
"Cửu phẩm Nhũ nhân đều cư ngụ trong thôn, nhất định sẽ hấp dẫn  ít kẻ hiếu kỳ tìm đến. Lý chính  đó còn lo  đất hoang  khó lòng tiêu thụ, nhưng  nghĩ, đợi thêm một thời gian nữa, những mảnh đất hoang  e rằng còn chẳng đủ bán ."
 
“Ta còn định  lễ mừng năm mới sẽ mua vài mẫu đất, chớ mà   mua  chăng? Chẳng đặng,   lập tức đến tìm Lý chính thúc định  ba mẫu đất, kẻo   khác cướp mất!”
 
“Vậy  cũng định năm mẫu đất , chờ   khi nào  bạc sẽ  khế đất.”
 
“…”
 
Thôn Đại Hà  hiểu vì cớ gì mà bỗng nổi lên một làn sóng mua đất cuồn cuộn.
 
Dân làng đua  mua đất, một mẫu đất hoang giá nửa lượng bạc. Chỉ cần  một tháng trong phường của Trình Loan Loan là   thể sắm  một mẫu. Mọi  tạm thời  cần giao tiền cũng chẳng hề gì, chỉ cần bảo Trình Loan Loan bên   một danh sách,  giao danh sách  cho Lý chính. Chờ đến lúc phát lương,  tiền mua đất sẽ do Trình Loan Loan trực tiếp chi trả cho Lý chính, coi như khoản ứng  tiền công.
 
Liên tục mấy ngày, phía Lý chính đều bận rộn tối tăm mặt mũi.
 
Mà Ngôn chưởng quỹ cũng  đưa bản vẽ xây nhà đến,  nhiều gạch xanh  vận chuyển về thôn. Tòa nhà gạch xanh đầu tiên của thôn Đại Hà chính thức  khởi công.
 
Số đất của gia đình Ngôn chưởng quỹ cũng  xa nhà Trình Loan Loan là bao. Đứng  trục lăn lúa  cửa nhà,    thể  thấy bên  đang rộn ràng trong khí thế bận rộn ngút trời.
 
Người trong thôn cũng chỉ  xem náo nhiệt đôi lát,  ai nấy  trở về với công việc của .
 
Lúc , Triệu lão thái thái rảo bước tiến  sân trong: "Tức phụ lão đại,   con  bảy ngày là thời gian thử việc, nay  là ngày cuối cùng. Con    gọi Ngọc Nhi và Nhị Nữu đến hỏi han tình hình đôi chút ?"
 
Trình Loan Loan mở miệng đáp: "Mấy ngày nay nương vẫn tuần tra trong phường, hẳn là   cái  tổng quan về hai  bọn họ . Chi bằng nương   một chút ."
 
“Cả hai hài tử đều  tháo vát,  thêm phần hiểu chuyện. Nếu như bảo chỉ  thể giữ  một đứa, thật đúng là khiến  khó lòng lựa chọn." Triệu lão thái thái  thẳng, “Người trong gia đình khó lòng đ.á.n.h giá một cách khách quan. Chi bằng  sẽ gọi các bà nương phụ trách đến hỏi han tình hình xem .”
 
Trần Nhị Nữu phụ trách công đoạn lọc phân tro,  đó Lâm Ngọc Nhi  chuyển sang công đoạn đổ khuôn. Triệu lão thái thái bèn gọi những  phụ trách hai khâu  đến.
 
Cả hai  phụ trách đều là những  thợ lão luyện, ở trong phường cũng   việc hơn nửa tháng. Nếu trong nửa tháng kế tiếp, biểu hiện của họ vẫn còn xuất sắc, ắt sẽ  cất nhắc lên chức tổ trưởng. Tiền công của tổ trưởng mỗi tháng sẽ tăng thêm hai trăm văn. Hai   mỗi ngày đều tăng ca hơn nửa canh giờ, cho đến khi trăng lên mới chịu về,  trở thành những  thợ cần mẫn,  cả xưởng  tiếng.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
“Tú Nga tỷ, Thủy Yến tỷ, hai vị tỷ tỷ cứ an tọa.” Trình Loan Loan giờ đây  trực tiếp gọi thẳng tên của các nàng. Nàng mỉm  : “Gọi hai vị tới đây là  hỏi xem biểu hiện của hai nha đầu Ngọc Nhi và Nhị Nữu trong phường  . Cứ  thẳng, chớ ngại ngần chi.”