Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Hạ Tiêu trầm tĩnh : “Việc thiết lập vật cản  lộ trình xin cứ giao cho . Mỗi sáng sớm  sẽ mang theo các võ nhân  chuẩn , chừng ba ngày sẽ  thể  tất. Ngoài ,  của đội tuần tra mỗi ngày tăng cường luyện tập thêm nửa canh giờ…”
 
Ngu phu tử dừng một chút  : “Thật  lời Chu lão phu nhân cũng chẳng    lý lẽ. Những lưu dân đó đều  lâm  bước đường cùng, ngoài việc ngăn chặn bọn họ bên ngoài thôn thì   cũng nên ban cho họ một con đường sống chăng?”
 
Trình Loan Loan  : “Ý của Ngu phu tử là… dĩ công đại chẩn?”
 
Dĩ công đại chẩn là việc cung cấp công việc  để hỗ trợ xóa đói giảm nghèo.
 
Ngu phu tử  phần kinh ngạc, chẳng thể ngờ một thôn phụ nơi thôn dã hẻo lánh như   thấu hiểu đạo lý dĩ công đại chẩn. Chỉ là suy xét kỹ  thì thấy cũng là lẽ thường tình, dù  cũng là Tuệ Nhũ nhân do Thánh thượng đích  sắc phong, về phương diện học vấn, tất nhiên hơn  thường  nhiều, nếu  thì cũng   thể khám phá  loại lúa tái sinh .
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
“Lý thuyết dĩ công đại chẩn phần lớn đều là hư ảo. Trên sách vở thì tưởng chừng dễ dàng, nhưng khi bắt tay  thực hiện mới thấy muôn vàn trắc trở. Cốt yếu là chúng    dư thừa lương thực.” Trình Loan Loan khéo léo phân tích: “Có công việc cho lưu dân  nhưng    thù lao xứng đáng,  thì cái gọi là dĩ công đại chẩn còn ý nghĩa gì nữa ? Huống chi, những lưu dân   xuất hiện từ hồi mùa hè, lưu lạc phương Nam suốt ba bốn tháng ròng, giằng co giữa lằn ranh sinh tử  lâu đến thế, e rằng  từng xảy  cảnh ‘dịch tử nhi thực’ (đổi con mà ăn)… Chẳng ai  thể phân biệt nổi trong  đó, ai là dân lành yếu thế, ai là kẻ ác hiểm. Nếu đem dĩ công đại chẩn mà áp dụng cho ác dân, hậu quả sẽ khôn lường  bao!”
 
Nghe xong những lời  thì Ngu phu tử  rơi  trầm mặc.
 
Khi  mới trở thành kẻ tha hương tị nạn thì phần đông   vẫn còn giữ  đạo lý và lương tri cơ bản của con .
 
 đám lưu dân   phiêu bạt lâu ngày, kẻ  thể tồn tại mà   lương thực suốt nhiều tháng ròng, tất nhiên  thể   chút bản lĩnh gian xảo.
 
Bọn lưu dân hung hãn   thể sánh ngang với thổ phỉ, nếu rước chúng  thôn  công, chẳng khác nào dẫn sói  nhà.
Phạm Khắc Hiếu
 
Nghĩ đến đây, Ngu phu tử khẽ  chua chát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-572.html.]
 
Trong tâm khảm  từng mang hoài bão thiên hạ, từng lo lắng nỗi lo chung, từng vui mừng niềm vui muôn dân. Song rốt cuộc,  nản lòng thoái chí, rời khỏi chốn triều đình rực rỡ .
 
Đến bước đường , cớ   còn  bận tâm đến việc triều đình   định  đám lưu dân  chăng?
 
Những kẻ lưu tán đó, can hệ gì đến ?
 
Vận mệnh hưng vong của thiên hạ,  tư cách gì khiến   bận lòng?
 
Trình Loan Loan      trăm mối tơ vò như . Nàng  đầu  về phía đám đông, cất lời: “Hiện tại, chúng   rõ đám lưu dân   đặt chân đến thôn Đại Hà  , cũng  tường tận liệu họ là  thiện  kẻ ác. Ta chỉ  nhắc nhở chư vị, lòng thiện là điều đáng quý, song nếu đem lòng thiện đối đãi kẻ ác, e rằng sẽ rước họa  , hại lây cả dân làng. Ý của  là,  khi tường tận chân tướng về đám dân lưu lạc ,  bộ dân thôn  kìm hãm lòng thiện, kiên quyết giữ thái độ lạnh nhạt, tuyệt đối   lén lút qua  với bất kỳ kẻ lưu dân nào.”
 
Dù   cần thêm  để đào ao, tinh luyện dầu cam thô,… nhưng nàng  dám lơ là cảnh giác. Chỉ  khi xác định đám lưu dân  vô hại, nàng mới dám chọn  một  ít  để phụ giúp công việc.
 
Hơn nữa, dân làng cũng cần đề cao cảnh giác tột độ, tai họa do bọn lưu dân gây   thể tái diễn thêm một  nào nữa.
 
“Nương Đại Sơn,   hiểu  ý của ngươi.” Chu lão bà tử xúc động : “Ta tuyệt đối  thể vì lòng trắc ẩn nhất thời của  mà mang tai họa đến cho dân làng.”
 
Lý chính bèn cất lời: “Hạ sư phụ, việc dựng chướng ngại vật  các lối  giao cho ngươi. Xin  phiền Ngu phu tử thảo một bản thông báo, loan truyền chuyện lưu dân cho  thôn  . Vương tộc trưởng, hãy cho gọi đội trưởng đội tuần tra đến gặp  một chuyến, việc tuần tra cần  sắp xếp  đôi chút.”
 
Phía Lý chính  khua chiêng gõ mõ loan báo, các hương dân trong thôn cũng nhanh chóng tiếp nhận tin tức.
 
Ngoại trừ việc nâng cao cảnh giác,  qua  với  lạ từ bên ngoài,  sinh hoạt thường nhật của thôn dân vẫn   gì  đổi. Bởi lẽ,  thể vì một chuyện  thành hình mà xáo trộn nếp sống hiện tại.
 
Đến ngày hôm , một cỗ xe ngựa dừng   cổng thôn, chính là xe của Tào gia.
 
Theo  cỗ xe còn  vô  xe bò,  đó chất đầy cây dâu non. Đây là giống dâu thích hợp gieo trồng  mùa đông, sang xuân năm tới sẽ nảy mầm đ.â.m chồi, đến hạ sẽ sum suê cành lá,  kịp lúc dùng để nuôi tằm.