Vuông tựa bàn cờ, tròn tợ quân cờ (1)
 
Căn tư gia của Ngôn chưởng quỹ cứ thế  trưng dụng.
 
Lý chính tức tốc sai   thành ngay trong đêm để báo tin  cho Ngôn chưởng quỹ. Ngôn chưởng quỹ  hề tỏ vẻ bất mãn, ngược  còn thấy hãnh diện. Một quan viên lục phẩm  để mắt đến tư gia của ,  là minh chứng cho ngôi nhà khang trang,  đẽ của y. Nếu quan nhân nguyện ý ngụ , đây chính là phúc khí của Ngôn gia bọn họ, vì thế y , cứ để gia đình dọn đến  cũng  ,  thành vấn đề gì.
 
Hạ Viêm  lưu , Thẩm huyện lệnh đương nhiên cũng  ở cùng.
 
Trong thôn đột nhiên  thêm hai vị quan nhân đến trú ngụ, dân làng  khỏi  phần hoảng sợ. Ai nấy  chuyện cũng  dám lớn tiếng, e sợ  kinh động quan gia.
 
"Thôn Đại Hà  sắp phồn vinh !" Thẩm Chính vẫn vẻ mặt tếu táo như , : "Mỏ than   khai thác nhất định  tu sửa hầm mỏ và thông đạo vận chuyển, đều cần nhân công. Người thôn Đại Hà còn  lo   nơi kiếm bạc ?"
 
Trình Loan Loan cũng  đồng tình với quan điểm . Dẫu là một mỏ than nhỏ, cũng  khai thác ít nhất sáu, bảy năm, huống hồ đây  là một mỏ than cỡ trung bình. Nếu tính toán đại khái, e rằng  khai thác đến mười năm. Có mỏ than, con đường dẫn  thôn Đại Hà sẽ  sửa chữa, quan trọng hơn cả, việc  sẽ thu hút nhân khẩu đến. Có  ắt kinh tế sẽ dần dà phát triển.
 
Nông thôn thời cổ đại thường chỉ là kinh tế nông nghiệp tự cung tự cấp, chẳng đến nỗi c.h.ế.t đói, nhưng cũng khó bề  giàu. Mà giờ đây, nếu  thể dựa  mỏ than để phát triển kinh tế giao thương,  thì  nắm giữ cơ hội ngàn vàng .
 
Đầu óc Trình Loan Loan bắt đầu xoay chuyển.
 
Khi nàng đang miên man suy nghĩ, giọng  của lý chính chợt vọng đến: "Nương Đại Sơn, trong nhà ngươi  món gì ngon chăng?"
 
Ông bước  cửa, tháo chiếc mũ đang đội, trán  ướt đẫm mồ hôi.
 
Lúc  tuy   tiết xuân, nhiệt độ vẫn còn  thấp, khó lòng toát mồ hôi nhiều đến thế.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Trình Loan Loan bưng một chén nước ấm đến: "Lý chính thúc,  xảy  chuyện gì ?"
 
[]
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-653.html.]
"Còn   là vị Hạ đại nhân  !" Lý chính hạ giọng trầm thấp: "Chuyện là lúc dùng bữa, Hạ đại nhân yêu cầu  dâng lên những thức ăn ngon nhất trong thôn. Ta đây, đích  g.i.ế.c một con gà,  mua một con thỏ từ chỗ Triệu thợ săn, đặc biệt dặn tức phụ lão Đại  nấu nướng cẩn thận  dâng qua. Nào ngờ vị Hạ đại nhân  mới nếm một miếng  hất tung xuống đất,   lấy đồ ăn cho heo mà đãi đằng qua loa. Heo trong thôn  nào   đãi ngộ  đến ? Vị Hạ đại nhân  quả là kẻ sát nhân tru tâm, trái tim  cứ như  chiên trong chảo dầu, khó chịu đến c.h.ế.t  ."
 
"Hạ đại nhân  cũng thật là hống hách!" Thẩm Chính vỗ bàn  dậy: "Thôn Đại Hà phát hiện mỏ than là một phúc phận lớn,  còn gây  họa thế chứ! Phụ    , ông   thế nào?"
 
"Chức quan của huyện lệnh đại nhân thấp hơn Hạ đại nhân một cấp, còn  thể  gì chứ, chỉ đành khuyên can vài câu thôi." Lý chính thở dài thườn thượt: "Hạ đại nhân còn , nếu đồ ăn chuẩn    mà vẫn là thứ cho heo thì cứ theo luật mà xử trí. Ta nghĩ suốt cả đường , vẫn  tài nào nghĩ   đây  phạm  luật gì, thật sự khiến  phiền não đến cực điểm."
 
Trình Loan Loan khẽ .
 
Thôn Đại Hà  nhận  quá nhiều phúc khí, thỉnh thoảng gặp  một hai kẻ cặn bã cũng là lẽ thường tình.
 
Phạm Khắc Hiếu
Đối phương là một quan viên lục phẩm, phỏng chừng cũng chỉ ở  trong thôn một thời gian ngắn ban đầu, chỉ cần   chuyện gì quá đáng,  thể nhẫn nhịn thì cứ nhẫn nhịn .
 
Không thể nhịn cũng  còn cách nào khác, dân chúng   đấu  quan viên? Đối đầu với quan , chẳng khác nào tự tìm đường c.h.ế.t.
 
Nàng mở miệng : "Lý chính thúc, bữa ăn của Hạ đại nhân tạm thời cứ giao cho  phụ trách..."
 
"Thẩm,  như   ?" Thẩm Chính là  đầu tiên đưa  phản đối: "Hắn  là quan viên lục phẩm, nhưng Thẩm cũng là Tuệ Nhũ nhân do Thánh thượng đích  phong, dựa  cớ gì mà để cho một nhũ nhân cửu phẩm  nấu cơm cho  ăn? Hắn  tính là gì chứ?"
 
"Vuông như bàn cờ, tròn như quân cờ,  ở trong đó,  một  việc nhất định  thuận theo." Trình Chiêu cất giọng trầm thấp: "Nhị cô, cháu đến giúp ."
 
Trình Loan Loan  chút vui mừng gật đầu.
 
Chiêu nhi   thà gãy  cong, lúc  cũng  thấu hiểu những đạo lý đối nhân xử thế .
 
Ở  mặt cường quyền, vốn nên mềm mỏng quanh co một chút, cứng đối cứng chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, cần gì  tự chuốc lấy họa   chứ?
 
Ngô Tuệ Nương lau khô tay, cũng  theo  phòng bếp bận rộn một hồi.
 
Bởi vì Hạ đại nhân là nhân sĩ kinh thành, Trình Loan Loan  trổ tài  một ít món ăn mang hương vị phương Bắc. Một món vịt , một món bắp cải cuộn thịt, thịt kho tương, gà nướng hành,  thêm một món cải trắng xào dấm, cùng với canh bắp cải thịt đậu hũ. Số món ăn  tương đối phong phú, bày biện cũng  tinh xảo  mắt, là những món ăn chân chính đủ cả sắc, hương, vị.