Kính mời quý độc giả xem phần tiếp theo ở bên  để   bộ chương truyện!
 
Hắn quả  cố gắng hết sức  1
 
Người xem náo nhiệt tản  hết thì Lãnh gia lập tức trở nên hiu quạnh.
 
Phu thê Lãnh viên ngoại nản lòng, cúi đầu tiễn đoàn  của Tri phủ phu nhân  cửa.
 
Cho dù đang cúi đầu, phu thê Lãnh viên ngoại cũng  thể cảm nhận dân chúng bên ngoài đang hướng về Lãnh gia mà chỉ trỏ, bàn tán.
 
Trải qua chuyện  thì xem như thanh danh của Lãnh gia     hủy hoại.
 
Thanh danh  ô uế thì thôi  , mấu chốt là còn đắc tội Tuệ Nhũ nhân… Lãnh viên ngoại hận  thể tự vả  mặt . Lúc  tính kế    điều tra rõ  phận của Trình Chiêu,    việc khinh suất đến , vì cái gì… một thoáng lầm lỡ, vạn kiếp hối hận!
 
Trình Loan Loan cũng chẳng buồn đoái hoài đến vẻ mặt hối hận của Lãnh viên ngoại cùng Lãnh phu nhân. Nàng  về phía Tri phủ phu nhân : “Đã qua buổi trưa , chắc là Tri phủ phu nhân còn  dùng bữa. Không bằng   chủ mời ngài sang Túy Tiên lâu bên …”
 
Tri phủ phu nhân xua xua tay: “Nhờ hồng phúc của Tuệ Nhũ nhân mà phu quân   triều đình trọng thưởng  ngớt. Chỉ là nghĩ đến chắc Tuệ Nhũ nhân còn  một ít việc triều chính cần xử lý, đành chờ dịp  thỉnh mời Tuệ Nhũ nhân một bữa.”
 
Trình Loan Loan gật đầu,  Tri phủ phu nhân lên xe ngựa, xe ngựa từ từ  xa.
 
A Phúc cũng vội vàng mang xe ngựa sang, nàng bước lên , Trình Chiêu cùng Thẩm Chính theo    trong xe.
 
"Nhị cô." Trình Chiêu mang vẻ mặt hổ thẹn, "Sự việc hôm nay đều là  tại tiểu chất..."
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
"Sự tình hôm nay   dàn xếp  thỏa,  cần nhắc đến nữa.  mà..." Trình Loan Loan thuận miệng lái sang chuyện khác: "Con hiện giờ chỉ mới là một tú tài,  mà    ít  ngấp nghé chuyện hôn sự. Chờ đến ngày con đỗ cử nhân, tiến sĩ, việc hôn nhân của con chắc chắn sẽ càng   đời dòm ngó. Chiêu nhi, con   liệu tính gì cho duyên sự của  ?"
 
Thẩm Chính khẽ vuốt cằm, trầm ngâm: "Ta chợt nhớ , hình như   một biểu  ở họ hàng xa, cũng  đến tuổi tính chuyện hôn nhân. Trình , nếu   chê bai..."
 
Trình Chiêu khẽ hắng giọng, đáp: "Đại sự hôn nhân tất   theo lời phụ mẫu, theo lễ nghĩa mai mối. Sau khi hồi phủ,  sẽ thỉnh cầu song  liệu liệu việc ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-751.html.]
Trình Loan Loan bất giác xoa trán, chợt thấy nhức đầu.
 
Tính tình của Trình đại ca và Trình đại tẩu, nàng hiểu rõ hơn ai hết.
 
Trình lão thái thái tuy  phần khá hơn, song cũng chỉ là một bà lão  mấy am tường thế sự.
 
Để  nhà họ Trình   liệu liệu hôn sự cho Trình Chiêu, chi bằng cứ để y cùng đại tiểu thư Lãnh gia  thành  còn hơn. Dẫu  Lãnh gia cũng  chút sản nghiệp...
 
"Chiêu nhi." Trình Loan Loan cất lời: "Chính con   ý trung nhân của riêng , kết duyên cùng  con ưng ý, cả đời cùng  nâng đỡ, tương trợ. Ấy mới là bản chất của hôn nhân, chớ nên tùy tiện gả bừa một  mà sống quãng đời còn  trong sự gượng ép."
 
"Số nữ tử mà Trình  quen  đếm  đầu ngón tay,  thì tìm   ý trung nhân?" Thẩm Chính khẽ quạt,  hắc hắc: "Nếu   ý trung nhân,   tiên  kết giao với  khác . Chẳng quen   thì   đến chuyện tâm đầu ý hợp? Hắc hắc, Trình , thời cơ của   tới ! Lần   đỗ tú tài, phụ   chắc chắn sẽ mở yến tiệc chiêu đãi khắp nơi. Đến lúc đó,  sẽ thỉnh cầu phụ  mời phu nhân các đại gia tộc từ các thôn trấn lân cận tới dự, để những vị khuê các tiểu thư đang tuổi cập kê   dịp hiện diện. Trình ,  nhất định  nắm lấy cơ hội !"
 
Trình Chiêu: "..."
 
Chuyện thành hôn quả là phiền toái, liệu cả đời  y  thành gia   ?
 
Trình Loan Loan trầm ngâm : "Tiểu Chính, con năm nay cũng  cập kê , cũng nên sớm tính toán chuyện hôn sự  thôi."
 
"A, cái ..." Thẩm Chính gãi đầu, thốt: "Phụ  con  ngoại tam tuần . Chuyện của  còn đáng lo hơn chuyện của con nhiều. Vậy... liệu giữa  và phụ  con thực sự  còn một chút cơ hội nào ?"
 
"Ta  bàn bạc xong xuôi với tổ mẫu của con , sẽ mau chóng tổ chức lễ nhận ." Trình Loan Loan  dịu dàng : "Ta thực mong mỏi   con gọi  một tiếng 'mẫu  nuôi'."
 
Thẩm Chính cúi gằm đầu, vẻ mặt ủ rũ.
 
Phụ  của  xem chừng chẳng còn chút hy vọng nào.
 
Tuy rằng    toại nguyện, nhưng phụ      chịu cảnh khốn khổ cô độc, quả thực quá đỗi bi thảm.
 
Hắn  cố gắng hết sức ... thôi thì đành .
 
Phạm Khắc Hiếu
Ba     hàn huyên hồi lâu, cũng  trở về tới Duyệt Lai khách điếm.