Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Không chỉ các thôn dân mà những   tiền đến từ trong thành cũng chẳng thể ngừng đũa.
 
Trong  những  ,  vài   từng ghé thăm Đại Hà Yến, món ăn của Đại Hà Yến    giống với các tửu lâu khác, thức tỉnh khẩu vị của họ.  lúc , khi dự tiệc cưới ở Triệu gia, họ  cảm thấy những món ăn  thậm chí còn ngon hơn Đại Hà Yến. Cả đám  lòng thầm khao khát Đại Hà Yến sẽ sớm thêm những món ngon  từng  tên   thực đơn của .
 
Triệu Đại Sơn bưng chén rượu,  khắp hơn trăm bàn tiệc cưới, cùng khách nhân mỗi bàn trò chuyện vài câu, nâng chén giao bôi. Đây cũng là một lễ tiết cần  của chủ nhà.
 
Tuy rằng  vốn chỉ là một  phác hậu chân chất, nhưng tiếp xúc với Trình Loan Loan  lâu, trải qua mưa dầm thấm đất, cũng dần dà ứng phó  với trường hợp lớn thế . Đối mặt với những Ngô đại nhân, Thẩm đại nhân oai phong ,  vẫn  thể giữ  phong thái vững vàng, ngửa cổ cạn chén rượu.
 
Trình Loan Loan  ở hàng ghế nữ quyến, bên cạnh  Thẩm lão phu nhân, vị lão hữu của Lý Chính, Triệu lão thái thái, cùng các phu nhân và tiểu thư nhà chưởng quỹ.
 
Chư vị phu nhân  cùng một chỗ, tự nhiên mà luận bàn đôi ba câu chuyện gia đình.
 
"Tuệ Nhũ nhân,   tam công tử nhà ngài năm nay cũng  mười lăm tuổi." Phu nhân Trần chưởng quỹ buông đũa, hỏi: "Chẳng   định đoạt hôn sự  ?"
 
Trình Loan Loan khẽ nhíu mày. Hôn sự của nhị nhi tử  mới xong xuôi, nàng mệt mỏi đến mức   nhức mỏi rã rời!
 
Nàng   đời vẫn thường đồn đãi rằng lo liệu hôn sự thật nhiêu khê, nhưng nào ngờ    thu xếp  bề  càng thêm vất vả bội phần. Nghĩ đến  còn hai nhi tử nữa, nàng chỉ  ứa lệ.
 
Tam nhi tử mới mười lăm tuổi, hãy khoan , cho  chút thời gian để dưỡng thần.
 
Nàng mỉm  : "Thằng bé còn dại, cái gì cũng  thông tỏ, đợi đến năm mười sáu tuổi hẵng ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-801.html.]
Triệu lão thái thái  lúc lên tiếng: "Lại  về, Đại Vượng cũng   còn nhỏ nữa, trong lòng  vẫn luôn trăn trở tìm kiếm ý trung nhân cho nó, nhưng  tìm  mối nào ưng ý."
 
Đại Vượng lớn hơn Tam Ngưu một tuổi, năm nay mười sáu tuổi, quả thực cũng nên tính chuyện hôn sự.
 
Khi đề tài  lái sang chuyện khác, Trình Loan Loan  thở hắt  một  nhẹ nhõm, song chẳng  là ai,  khéo léo chuyển sang chuyện của Trình Chiêu: "Chất tử của Tuệ Nhũ nhân năm nay  mười chín tuổi, chẳng  hôn sự   định đoạt? Có vẻ  mấy gấp gáp ,  là  sớm định  hôn ước  chăng?"
Phạm Khắc Hiếu
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
"Đây chính là án thủ của viện thí khoa , hôn sự đương nhiên  thể sơ sài." Thẩm lão phu nhân khẽ lên tiếng: "Dẫu  cũng  xứng với một tiểu thư khuê các xuất  quan  mới  đạo."
 
Vị lão phu nhân   dứt lời, chư vị phu nhân xung quanh đang thăm dò dò xét liền tức khắc dập tắt ý niệm kết , miễn cho mang tiếng cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.
 
Đối với hôn sự của Trình Chiêu, Trình Loan Loan    chút sốt ruột. Thân phận tú tài kỳ thực  cao  thấp, chẳng dễ  chuyện hôn sự, vẫn nên đợi Chiêu nhi thi đậu cử nhân  hẵng . Ấy cũng là chuyện của mùa thu năm nay, cứ thong thả  liệu .
 
Qua ba lượt rượu, tiệc rượu càng thêm phần náo nhiệt.
 
 lúc , một thanh âm càn rỡ bỗng vang lên ở cửa.
 
"Ngoại chất tử của  kết duyên,  là dượng mà  chẳng . Loan Loan , ngươi  thế  thật   phép!" Lưu Khôi nghênh ngang từ cửa bước , cất giọng: "Hôm nay khách quý đông đúc, hẳn là vì  mà quên  mời  một chén rượu mừng chăng? Ta hiểu,  đều hiểu cả,  trách ngươi , ha ha ha!"
 
Sắc mặt Trình Loan Loan tức thì sa sầm.
 
Nàng  chỉ  mời Lưu Khôi, ngay cả trong Trình gia cũng chỉ mời duy nhất Trình Chiêu. Dẫu cho là thôn Trình Gia  thôn Đại Hà, cũng chẳng  kẻ nào dám nghị luận  lưng nàng về chuyện . Lưu Khôi ,  mà   sống c.h.ế.t là gì, dám tự  đưa tới cửa!
 
"Ngươi đến  cái gì!" Trình Viên Viên đang bận rộn từ phòng bếp bước nhanh , nắm chặt lấy cánh tay Lưu Khôi: "Ngày đại hỉ, ngươi chớ gây sự nữa, mau  về !"