Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Sắc mặt Trình Loan Loan sa sầm.
 
Xem  vị Tào phu nhân , chọn  tay  ngày Tào phủ tổ chức hỉ yến, nhân lúc khách khứa đông đúc, tình hình hỗn loạn để che mắt thiên hạ, tiện bề hành sự.
 
Nếu  nhớ  nhầm, cái thai trong bụng Mạnh di nương ít nhất  tám tháng. Ép một sản phụ sắp đến kỳ sinh nở  sẩy thai,   thể sẽ là một xác hai mạng.
 
Nàng trầm giọng hỏi: "Mạnh di nương  mất tích  bao lâu ?"
 
Mạnh di nương nhất định  bình an sinh hạ hài tử  mới  thể cùng Tào phu nhân tạo thành thế chân vạc. Nếu , Tào phu nhân sẽ chỉ chĩa mũi nhọn  Oánh Oánh, một tiểu cô nương như Oánh Oánh thực sự khó lòng chống đỡ.
 
"Lão nô  phát hiện Mạnh di nương  thấy  liền bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, ở Tào phủ chậm trễ mất một khắc đồng hồ. Cưỡi ngựa phi nhanh đến thôn Đại Hà mất gần nửa canh giờ, tính   gần một canh giờ ." Bà tử  sốt ruột  thôi: "Chờ tất cả tân khách Tào phủ đều rời , phu nhân e rằng sẽ  tay. Tuệ Nhũ nhân,  mau để tiểu thư hồi Tào phủ ngăn chặn tất cả những việc  xảy ..."
 
"Nữ tử xuất giá ngay ngày đại hôn mà trở về nhà  đẻ, thiên hạ   sẽ đàm tiếu  ? Tiểu thư nhà ngươi còn cần giữ gìn danh tiếng  ?" Trình Loan Loan lâm  trầm tư: "Ta là thông gia của Tào phủ, tùy tiện đến đó cũng chẳng ... Vậy thì chỉ  thể để quan phủ  mặt mà thôi."
 
Bà tử kinh ngạc vô cùng: "Đây là việc nội bộ gia đình, quan phủ lẽ nào  can thiệp? Hơn nữa, hiện tại cũng  rõ Mạnh di nương  thật sự gặp chuyện  lành..."
 
"Chờ đến khi xác định Mạnh di nương gặp chuyện,  sự   kịp nữa ." Trình Loan Loan bước  nhà lấy bút mực giấy nghiên,  một phong thư, đưa cho bà tử, "Ra roi thúc ngựa chạy đến huyện Bình An, ắt hẳn  thể đuổi kịp xe ngựa của Thẩm gia. Sau khi Thẩm huyện lệnh  thư của , tự khắc sẽ    thế nào."
 
Nếu   nghi thức nhận   đó, nàng thật sự ngại  phiền  Thẩm gia, nhưng giờ đây, nàng và Thẩm gia cũng coi như  một nhà, để  trong nhà giúp một việc cũng chẳng đáng bận tâm.
 
Bà tử nhanh chóng hiểu ý, nhận lấy bức thư, leo lên xe ngựa. Xa phu thét lớn một tiếng, xe ngựa cấp tốc rời .
 
Trên xe ngựa Thẩm gia, vì  lão phu nhân nên xa phu lái khá chậm rãi. Chẳng bao lâu , bà tử liền đuổi kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-805.html.]
 
"Thẩm huyện lệnh, xin dừng bước!" Bà tử lớn tiếng hô, "Tuệ Nhũ nhân  việc  nhờ!"
 
Nghe  ba chữ "Tuệ Nhũ nhân", A Phúc lập tức cho xe ngựa dừng . Thẩm Chính từ trong xe ló đầu : "Mẫu  nuôi của  thế nào ?"
 
Bà tử xuống xe ngựa, quỳ sụp xuống  xe của Thẩm gia, hai tay cung kính dâng bức thư lên: "Thật  là Tào gia  việc  nhờ..."
 
Thẩm lão phu nhân  trong xe,  bà tử thuật  sự tình,  xem bức thư của Trình Loan Loan, cả  nhất thời nổi giận: "Lại còn  chuyện như ! Đương gia chủ mẫu sát hại ái  cùng cốt nhục, thiên lý bất dung! Tào lão đại  ăn buôn bán lớn như thế,   ngay cả chuyện nội trạch cũng  quản nổi..."
 
Sắc mặt Thẩm huyện lệnh cũng vô cùng khó coi. Tuy nhiên, chuyện   xảy  ở huyện Hà Khẩu,  thật sự  tiện nhúng tay xử trí, bằng  Phó tri phủ ắt sẽ  ý kiến.
 
Thế nhưng, Tuệ Nhũ nhân  đề xuất cho  một phương hướng xử lý. Dựa theo cách  của Tuệ Nhũ nhân, mặc kệ là Phó tri phủ  Tào gia đều  thể phản đối.
 
Thẩm huyện lệnh dứt khoát quyết định: "Trước hãy về Bình An huyện triệu tập nhân thủ,  đó tức tốc đến Tào phủ!"
 
Sau nửa canh giờ, Thẩm huyện lệnh dẫn theo bốn nha sai đến  cửa chính Tào phủ.
 
Lúc  trời    tối đen, nhưng Tào phủ đang  hỉ sự nên những chiếc đèn lồng đỏ chót treo ngoài cổng vẫn sáng rực, rọi  thứ ánh sáng đỏ quạch.
 
Hai gã sai vặt canh cổng  định lên tiếng hỏi thăm, Viên sư gia liền quát lớn một tiếng: "Quan phủ bắt , mời nhanh chóng mở cửa!"
 
Gã sai vặt  tập trung  kỹ, chẳng  đó chính là  của quan phủ ư? Đằng  là quan lão gia đội mũ ô sa, phía  là nha sai mặc áo giáp.
 
"Tiểu nhân   bẩm báo lão gia ngay!"
 
Phạm Khắc Hiếu
Gã sai vặt lộn nhào chạy  trong.