Mời chư vị độc giả xem tiếp đoạn văn bên  để theo dõi  bộ chương truyện!
 
“Nương, cẩn thận!”
Phạm Khắc Hiếu
 
Triệu Đại Sơn xông tới, một chân dẫm xuống bùn ruộng, kịp thời đỡ lấy Trình Loan Loan.
 
Lúc Triệu Phú Quý đang toan tiến tới đỡ nàng thì vành tai gã liền  một bàn tay nắm chặt.
 
Phú Quý thẩm véo mạnh vành tai trượng phu,  trừng mắt  Trình Loan Loan, quát lên giận dữ: “Hay cho ngươi, tiện nhân hồ ly tinh! Ngay  mặt  mà dám dụ dỗ trượng phu của . Cha của Đại Sơn  khuất núi  tròn năm, ngươi  chẳng giữ nổi trinh tiết,   vô sỉ đến nhường ...”
 
Trình Loan Loan chẳng hề nao núng, nàng  thẳng lưng,  nhạt: “Nếu Phú Quý thẩm  nhắc tới cha Đại Sơn,   vài điều  hỏi thẩm: Dung mạo Triệu Phú Quý liệu  tuấn tú bằng cha Đại Sơn ? Triệu Phú Quý  tài cán như cha Đại Sơn chăng? Và điều cuối cùng, thẩm  xem   Triệu Phú Quý  điểm nào vượt trội hơn cha Đại Sơn, để gã xứng đáng   quyến rũ?”
 
Nghe xong, sắc mặt Triệu Phú Quý tái mét.
 
Khi còn trẻ, gã cũng  xem như một  tuấn tú phong nhã, nhưng  thứ của gã luôn  Triệu Hữu Kim lấn át. Hiện giờ, Triệu Hữu Kim  tạ thế hơn một năm, thế mà vẫn  kẻ so sánh gã với   khuất!
 
Những  trong thôn  nhận ân huệ từ Trình Loan Loan dĩ nhiên sẽ  mặt bênh vực nàng.
 
“Cha Đại Sơn dung mạo phi phàm, thuở thành  cùng nương của Đại Sơn,   khiến  ít trái tim thiếu nữ  tan vỡ.”
 
“Hữu Kim là một  chính trực, thành khẩn. Khi còn sinh thời, Hữu Kim thường xuyên  tay giúp đỡ những  cô quả, lão nhân  việc nặng, trong thôn ,  ai bì kịp Hữu Kim .”
 
“Người  như    đoản mệnh đến ...”
 
Trình Loan Loan mấp máy môi.
 
Trong trí nhớ của nguyên   vô  cảnh cãi vã với Triệu Hữu Kim. Phần lớn là do Triệu Hữu Kim thường  khắp nơi giúp đỡ  khác  việc,  đó hai  cãi vã ồn ào. Triệu Hữu Kim là  chất phác, lương thiện, giúp đỡ  khác mà chẳng màng báo đáp, còn nguyên   là một phụ nhân chỉ  nghĩ cho bản . May mà Triệu Hữu Kim  tòng quân vài năm mới về nhà một , bằng  thì hai  chỉ sợ sớm  chẳng thể sống cùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-81.html.]
 
Ánh mắt nàng khẽ lướt  những ánh mắt hiếu kỳ đang vây quanh, nàng chậm rãi cất lời, từng chữ đều rõ ràng rành mạch: “Cha Đại Sơn đối đãi với  vô cùng , dẫu phu quân  khuất bóng, hình bóng  vẫn vẹn nguyên trong trái tim . Ta chẳng thể nào quên  hình bóng cha Đại Sơn, bởi ,  sẽ  tái giá thêm  nữa. Ngày hôm nay,  mặt chư vị,  xin thề nguyện sẽ thủ tiết trọn đời vì cha của Đại Sơn.”
 
Kiếp ,  ba mươi ba năm  xuất giá, thành thử ai nấy đều   bằng ánh mắt dị nghị,  lưng thì xì xầm rằng  là nữ nhân quá lứa nhỡ thì chẳng ai  hỏi cưới.
 
 kiếp , các nhi tử của  đều  khôn lớn, dù    sống một  cũng là lẽ thường tình, thậm chí  thể đường đường chính chính lấy cớ đó để  tái giá.
 
Triệu lão thái thái lộ rõ vẻ khó tin.
 
Thời buổi , quả phụ tái giá tuy hiếm hoi nhưng   là  . Trong thôn   phụ nhân tuổi đôi mươi, ba mươi, phu quân qua đời,  tái giá năm   sinh hạ nhi tử, cuộc sống cũng trôi qua  đến nỗi nào.
 
Bà thầm nghĩ, chỉ cần trưởng tức  thể thủ tiết trọn ba năm vì trưởng tử. Sau ba năm, nếu trưởng tức  ý tái giá, Triệu gia cũng  thể ban cho nàng chút đồ hồi môn.
 
Nào ngờ, trưởng tức  công khai tuyên bố thủ tiết cả đời!
 
Những lời lẽ  há  từ miệng trưởng tức  ?
 
"Nương Đại Sơn, ngươi tuổi còn trẻ, chớ nên nghĩ ngợi viển vông!"
 
"Chờ khi bốn đứa tiểu tử  thành gia lập thất,  gia đình riêng của chúng, ngươi sẽ trở thành  dưng. Phu quân của  mới là  thấu hiểu nóng lạnh."
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
"Nói  cũng   , trong thôn , nào  ai hơn  Hữu Kim. Nương Đại Sơn  ý nghĩ , cũng là điều dễ hiểu..."
 
"Nếu thôn Đại Hà  , hãy lên thị trấn mà tìm, ắt sẽ   xứng đôi  lứa..."