Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Phúc lợi dịp tết Đoan Ngọ 2
 
“Nương Đại Sơn… À ,  thấy ba chữ 'Nương Đại Sơn'  chẳng còn hợp với ngươi nữa, về  chúng  sẽ xưng hô ngươi là Tuệ Nhũ nhân!”
 
“Cũng chỉ  Tuệ Nhũ nhân mới  tấm lòng quảng đại, hào sảng đến thế,  Tuệ Nhũ nhân quả là phúc phận lớn lao của thôn Đại Hà chúng !”
 
“Dân chúng thôn Trình gia chúng  cũng nhờ đó mà  hưởng sái, nhị cô nương Trình gia…  , Tuệ Nhũ nhân, chúng  nhất định sẽ  việc thật !”
 
“…”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Mọi   về phía Trình Loan Loan, trong ánh mắt đều dâng lên vài phần tôn kính.
 
Trình Loan Loan thấu hiểu ở thời cổ đại , tình trạng  giới phú thương bóc lột diễn  hết sức trầm trọng, phúc lợi của tầng lớp cùng đinh, kẻ bần hàn trong xã hội  hề  đảm bảo. Nàng   năng lực xoay chuyển thời cuộc, chỉ  thể cố gắng khiến cho những công nhân  việc ở phường của   thể ngẩng mặt lên, giữ chút tôn nghiêm của tầng lớp lao động.
 
“Thôi  , chư vị hãy trở về .”
 
Nàng vỗ vỗ tay, kết thúc buổi họp.
 
Chuyện náo nhiệt vang động chốn   truyền tới tai Ngô đại nhân.
 
Tuy rằng   mỏ than nổ mạnh, nhưng những dân chúng túng quẫn vẫn cam lòng ở  nơi đây  việc. Giờ tan tầm buổi tối của mỏ than muộn hơn phường xà phòng bên  một canh giờ,   lúc  vẫn đang miệt mài cật lực, một đám công nhân với khuôn mặt phờ phạc, tiều tụy.
 
“Đại nhân, đây là lễ vật mừng tiết Đoan Ngọ mà Tuệ Nhũ nhân phái  đưa tới.” Quan sai đặt một cái rổ lên bàn, lấy bánh ú cùng trứng vịt muối : “Tuệ Nhũ nhân dặn rằng tất cả đều  nấu chín kỹ,  thể dùng ngay.”
 
Ngô đại nhân đặt bút lông xuống, trong lòng  khỏi ngạc nhiên,   ngờ Tuệ Nhũ nhân   lòng biếu tặng  bánh.
 
Phạm Khắc Hiếu
Hắn cũng chẳng buồn nếm bánh ú,  dậy, bước  cửa công phòng. Sẽ thấy  qua  thưa thớt đều  ngớt bàn tán về việc phát phúc lợi, mỗi  đều mang vẻ mặt kính trọng, sùng bái khi nhắc tới Tuệ Nhũ nhân. Mọi  bận rộn cả một ngày mà dường như chẳng chút mỏi mệt, những nụ  rạng rỡ hiện  môi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-854.html.]
Hắn  đầu  về phía mỏ than đá, dường như thấy  sự ngưỡng mộ, ao ước của những công nhân  việc trong mỏ than.
 
[]
 
Hắn bỗng chốc thấu tỏ vì  Tuệ Nhũ nhân  thu phục  nhân tâm.
 
Hắn chậm rãi mở miệng: “Sáu cái bánh ú thêm hai quả trứng vịt muối, tổng giá trị là bao nhiêu?”
 
Quan sai ở phía  nhẩm tính đôi chút trong lòng  thưa: “Sáu cái bánh ú chắc   một cân gạo nếp, ước chừng mười văn tiền. Trứng vịt đắt hơn một chút,  ba văn tiền mỗi quả.”
 
Nói cách khác, chỉ phát cho mỗi   tới hai mươi văn tiền mà bọn họ  cảm kích vô cùng, lòng  ơn sâu sắc.
 
Vì  những thương nhân khác  nghĩ  chỉ cần bỏ  chút bạc vụn cỏn con  mà  thu phục  nhân tâm chứ?
 
Chẳng  bọn họ  thể bỏ   bạc lẻ mọn , mà bởi căn bản bọn họ  từng để mắt đến tầng lớp cùng khổ nhất trong xã hội.
 
Cũng giống như quan viên quản lý mỏ than đá cũng  từng coi sinh mạng công nhân là trọng yếu, cho nên  bao giờ nghĩ tới chuyện cải tiến mỏ,  an    đối với bọn họ chỉ là chuyện cỏn con.
 
“Đều là thôn dân ở làng xã lân cận, một   ngày lễ  quà tặng, một   khác thì    gì cả, sẽ khiến   buông lời phỉ báng triều đình  lưng.” Ngô đại nhân mở miệng : “Đợi lát nữa  khi tan tầm thì để mỗi công nhân trong mỏ đến nơi ghi chép sổ sách lĩnh ba mươi văn tiền phúc lợi ngày lễ. Còn nữa, sáng mai nghỉ ngơi nửa ngày, bảo bọn họ chiều mai mới     việc.”
 
Nghỉ tận ba ngày thì  , sẽ trì hoãn công việc. Hắn cũng chỉ  thể cho bọn họ quyền lợi nghỉ ngơi nửa ngày.
 
Nhóm thợ mỏ  xong tin tức  đều sững sờ đến ngây dại.
 
Chúng nhân  Tuệ Nhũ nhân hào sảng, ai nấy đều mong   đến nơi Tuệ Nhũ nhân quản hạt mà  việc.  bên đó  tuyển đủ , đành  đến thán khoáng  công. Đã là   việc cho triều đình, nào dám vọng cầu điều gì, chỉ cầu đúng hạn phát lương bổng là đủ, ai ngờ Ngô đại nhân  hào sảng chẳng kém gì Tuệ Nhũ nhân!
 
Đám thợ mỏ lập tức quỳ rạp  đỉnh núi, dập đầu bái tạ: “Đa tạ Ngô đại nhân! Ngô đại nhân vạn phúc vô cương!”
 
Ngô đại nhân  từ xa trông xuống, trong lòng  khỏi dấy lên bao xúc cảm.
 
Trước nay y vẫn lo việc Công bộ, hiếm khi tiếp xúc với bách tính. Hóa   lòng dân chúng  mang đến cảm giác như .
 
Một cảm giác vô cùng diệu kỳ.