Mất lòng   lòng  1
 
Trong sân, các vị phu nhân vẫn  trò chuyện, song ai nấy đều chẳng còn tâm trạng thưởng .
 
Trình Loan Loan  bước , đám đông lập tức vây quanh hỏi thăm.
 
“Lâm tiểu thư   chứ?”
 
“Có cần mời đại phu đến xem bệnh ?”
 
“Sao đột nhiên  rơi xuống nước, rốt cuộc  xảy  chuyện gì?”
 
Trình Loan Loan lạnh nhạt đáp: “Mọi  cứ an tâm đừng lo, tất cả hãy  xuống .”
 
Phạm Khắc Hiếu
Nàng   ghế chính,  đầu  Ngụy Hồng Anh đang bưng nước  bên cạnh, “Đi đóng cửa viện , ngươi canh giữ ở cửa,  cho phép bất cứ ai   .”
 
Ngụy Hồng Anh gật đầu: “Vâng.”
 
Sắc mặt của các vị phu nhân tiểu thư chợt biến đổi,  rõ chuyện gì đang diễn .
 
Trịnh phu nhân miễn cưỡng nở một nụ : “Tuệ Nhũ nhân, chuyện  là ? Giữa thanh thiên bạch nhật mà đóng cửa viện  quả là điều kỳ lạ.”
 
Những vị phu nhân khác cũng cảm thấy kỳ quái nhưng đều  dám   lời.
 
Dù  thì trong  những   mặt ở đây,    phận và địa vị cao nhất chính là Tuệ Nhũ nhân, tiếp đến là Lâm phu nhân và Trịnh phu nhân,  nên họ vẫn giữ im lặng thì hơn.
 
“Các vị phu nhân tiểu thư đều là    phận, việc đóng cửa viện  là để giữ chút thể diện cho một vị tiểu thư nào đó.” Sắc mặt Trình Loan Loan trở nên lạnh lùng, “Vừa  Lâm tiểu thư  rơi xuống nước   là ngoài ý  mà là  kẻ ngấm ngầm đẩy nàng  xuống.”
 
Lời   thốt ,    khỏi sửng sốt.
 
Tất cả các vị phu nhân tiểu thư lập tức  , cuối cùng, ánh mắt của họ tập trung  các tiểu thư từng cùng thuyền với Lâm tiểu thư.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-881.html.]
Mấy vị tiểu thư  nhất thời hoang mang.
 
“Không  .”
 
“Ta   .”
 
“Ta và Lâm tiểu thư  thù  oán,     thể  loại chuyện đó.”
 
Các vị tiểu thư đều phủ nhận, biểu cảm của họ đều  khác gì . Nếu   trong lòng Trình Loan Loan   kẻ đó là ai thì e rằng nàng   vị Trịnh tiểu thư  lừa .
 
Trịnh phu nhân ngập ngừng : “Tuệ Nhũ nhân,   đều là bằng hữu quen , những cô nương  đều là thủ mạt giao (bạn  chốn khuê phòng),   thể  loại chuyện ? Có vẻ là Lâm tiểu thư  hiểu lầm .”
 
Tiền phu nhân thấy  tiếp lời: “ , hẳn là hiểu lầm thôi,  thể là ai đó  cẩn thận đụng trúng nàng  một cái.”
 
“Có  là hiểu lầm   thì trong lòng vị tiểu thư gây  chuyện đó ắt tự hiểu rõ!” Trên mặt Trình Loan Loan tràn đầy vẻ lạnh lùng, “Giữa ngươi và Lâm tiểu thư  ân oán gì,   quan tâm, thế nhưng, tuyệt đối  nên  càn trong thôn Đại Hà! Mất lòng   lòng , thôn Đại Hà là địa bàn của Tuệ Nhũ nhân , nếu ai dám sinh sự  chuyện ác,  dùng những thủ đoạn ngầm nơi hậu trạch như mưu hại, tính kế,... tại địa phận của  thì chính là đối địch với Tuệ Nhũ nhân !”
 
“Dẫu  chỉ là một Nhũ nhân hư hàm, song chức quan thất phẩm  đủ để   chút tiếng . Trong bán kính vài chục dặm quanh đây, chức vụ lớn nhất cũng chỉ đến hàng huyện lệnh thất phẩm mà thôi. Giữa  và các vị huyện lệnh  cũng  chút giao hảo. Vậy nên, nếu các ngươi     khó dễ,  nhất đừng gây  những chuyện dơ bẩn ngay tại nơi !”
 
Những lời lẽ cương trực  của nàng khiến cả đám  trong viện nhất thời lặng như tờ.
 
Các vị phu nhân, tiểu thư từng đôi  tiếp xúc với Tuệ Nhũ nhân, ai nấy đều cảm thấy nàng là  dung dị, hiền hòa, chẳng hề  chút kiểu cách nào.
 
  giờ phút , họ mới nhận    sai lầm. Đến tượng đất còn  ba phần lửa giận, huống hồ Tuệ Nhũ nhân đây  là   Thánh Thượng đích  sắc phong!
 
Thật chẳng  là kẻ nào cả gan như , dám  càn ngay  mắt Tuệ Nhũ nhân, khiến cho cả bọn họ cũng  chịu liên lụy.
 
“Thứ ,   cảm xúc của   phần bộc phát.” Sắc mặt Trình Loan Loan dần trở nên hòa nhã, cất lời: “Giờ dùng bữa trưa  cận kề,  sẽ sai nha đầu đưa các vị đến dùng bữa. Đó là Yến Tiệc Sen độc nhất vô nhị ở thôn Đại Hà, mong rằng các vị phu nhân tiểu thư sẽ quên  những chuyện  vui  .”
 
Nàng khẽ phẩy tay áo, Ngụy Hồng Anh đang  canh giữ bên ngoài liền đẩy cửa sân bước .
 
Dẫu  bên cửa, Ngụy Hồng Anh vẫn  rõ mồn một từng lời  chuyện bên trong. Tuy  thấy song nàng chẳng để lộ chút biến sắc nào, chỉ cung kính mời các vị phu nhân đến Đại Hà Yến để dùng bữa.