Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Du lịch thôn Đại Hà 2
 
Nhóm văn nhân chiêm ngưỡng cảnh  tuyệt trần , ai nấy đều  khỏi hứng khởi ngâm thơ đối phú, thậm chí   còn lấy bút mực  họa  cảnh .
 
Một buổi ban mai cứ thế trôi qua trong thi vị. Tại nhà ăn, bữa trưa thịnh soạn  sớm  chuẩn  tề chỉnh. Bữa trưa nhóm nhân sĩ  đặt  là "yến tiệc sen" - nghĩa là  bộ các món ăn đều chế biến từ hoa sen. Những món ăn  đều do Trình Loan Loan miêu tả miệng, Văn thị  thử nghiệm  ít  mới   . Hương vị quả thực tuyệt hảo, nhóm văn nhân  ăn uống đến say sưa, từng món một đều  dọn sạch  sót  chút gì, mà khẩu vị vẫn  nguôi ngoai.
 
Buổi chiều, hoạt động khác  sắp đặt là lên núi săn bắn.
 
Thợ săn Triệu  khoanh vùng một khu vực, còn thả một vài con gà rừng, thỏ hoang  đó, cốt để nhóm văn nhân  thỏa sức vui đùa.
 
Mấy con gà rừng, thỏ hoang  đều do nhà thợ săn Triệu thuần dưỡng, từ lâu  ù lì chậm chạp,  xổm một chỗ chẳng thèm động đậy.
 
Các thư sinh nho nhã yếu ớt cầm cung tên b.ắ.n .
 
“Ta b.ắ.n trúng .”
 
“Ha ha ha,  bắt  một con thỏ.”
 
“Con gà rừng  do  bắt , của .”
 
“….”
 
Có thể , những thư sinh   từng  vui vẻ thoải mái đến .
 
Từ  núi xuống, những con mồi bắt  sẽ   trong thôn giúp đỡ xử lý. Các thư sinh  rảo bước dạo chợ.
 
Trong khu chợ nhỏ bé, sản vật buôn bán tuy  thật phong phú, nhưng    nhiều món đồ chơi nhỏ xinh mà họ  từng thấy bao giờ, như đồ chạm khắc tre, hàng mây tre đan, tượng điêu khắc gỗ linh tinh.
 
“Con chuồn chuồn tre  thật ,  sẽ mang về cho   .”
 
“Cây trâm gỗ  thoạt  chẳng kém trâm ngọc là bao, giá bao nhiêu? Ta sẽ lấy.”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-910.html.]
 
[]
 
“Chu , một đại nam nhân như  mua trâm  gì, chẳng lẽ  tư tình với tiểu thư nhà nào ?”
 
“Ăn  hồ đồ,  mua tặng nương . Chiếc khăn  cũng  tồi, lấy hai cái, nương và    mỗi  một chiếc.”
 
Các thôn dân quả  ngờ    thật lòng  mua những món đồ , ai nấy càng hăng hái chào hàng.
 
Phạm Khắc Hiếu
“Nào nào nào, nước hoa sen đây, năm văn tiền một chén,  lượng  hạn, ai đến  thì  .”
 
Một giọng  non nớt vang vọng.
 
Mọi  đưa mắt  qua, chỉ thấy hai tiểu nha đầu  tới mười tuổi đang cất tiếng rao ở đầu đường. Trước mặt các nàng bày một chiếc bàn nhỏ,  bàn đặt mấy chén ngọc,  đáy chén là thứ nước sắc hồng phấn bắt mắt. Bên cạnh mỗi chén còn  một phiến lá sen xanh biếc, điểm xuyết đóa sen thanh khiết vươn , khiến thứ hương ẩm thoạt   mỹ lệ   khơi gợi vị giác.
 
Lần lượt từng vị thư sinh tiến bước đến: “Cho  một chén.”
 
Chủ quầy  ai khác, chính là Đông Hoa và Thu Hoa.
 
Hai tháng , khi Tào Oánh Oánh  gả  nhà,  chuẩn  tiền mừng gặp mặt cho hai nha đầu. Hai nha đầu toan giữ  khoản bạc  để  vốn buôn bán.
 
Hai  trăn trở suy tính hồi lâu, cuối cùng quyết định nghiên cứu quyển bí kíp ẩm thực mà đại bá nương mang về từ vùng Hồ Châu. Trong đó  nhắc tới cách pha chế thức uống giải khát.
 
Vì để học , mỗi ngày hai  đều  theo Nhị Vượng học chữ, tập , rốt cuộc cũng tường tận nội dung quyển sách . Song, các nàng  phát hiện  nhiều nguyên liệu vốn dĩ   ở thôn Đại Hà, nếu  mua thì  tốn kém  ít bạc. Hai nha đầu đều tiếc nuối bạc, chẳng  chi tiêu, vì thế việc  đành gác  hết ngày  sang ngày khác.
 
 giờ đây, cơ hội  ăn phát đạt bày   mắt, hai nàng liền bàn luận  tự mày mò chế  món nước hoa sen.
 
Vị thư sinh cầm đầu mua một chén, nhấp một ngụm, gật gù tán thưởng: “Thật ngọt, hương vị thật mỹ vị!”
 
Hắn  thốt lời như , những  theo  đều tranh  móc tiền mua.
 
Đông Hoa  tìm hiểu từ , hôm nay tổng cộng  mười sáu  đến, nên nàng cũng chuẩn  chừng mười bảy, mười tám chén. Bán hết  bộ, tổng cộng thu lời tám mươi văn bạc.
 
Hai nha đầu liếc  , trong mắt ngập tràn hớn hở. Đây chính là việc  ăn  tốn vốn, một ngày tám mươi văn, một tháng là hơn hai lượng bạc.
 
Hai  thu xếp đồ đạc   đấy  về nhà. Vừa  bước qua cổng phủ, chợt  tiếng Triệu lão thái thái cằn nhằn: “Trời đánh, đường  khóa trong ngăn tủ   kẻ vô sỉ nào cả gan trộm  ….”