Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Thánh chỉ của triều đình tới 1
 
“Tuệ Nhũ nhân, thánh chỉ triều đình  tới!”
 
“Lần    lính liên lạc mà là công công trong cung đích  đến tuyên chỉ, há chẳng  cho thấy Thánh thượng vô cùng coi trọng Tuệ Nhũ nhân!”
 
“Tuệ Nhũ nhân nhanh chóng trở về tắm gội, dâng hương,  triều phục chuẩn  tiếp chỉ!”
 
Ngô đại nhân lập tức giải thích tường tận  chuyện.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Bởi vì  đó  sớm  báo  về chuyện , nên Trình Loan Loan cũng   lâm  cảnh cuống quýt trở tay  kịp.
 
Nàng nhanh chóng  về nhà tắm gội,  đó dâng hương khấn nguyện,  vận lên triều phục Thất phẩm Nhũ nhân mà triều đình ban cho. Nàng  để Ngụy Hồng Anh hỗ trợ vấn tóc, cuối cùng đội lên chiếc Nhũ nhân quan bằng vàng rực rỡ lấp lánh.
 
Nàng  mới chuẩn  xong thì   thấy tiếng bàn tán xôn xao của dân chúng bên ngoài.
 
“Thật nhiều xe ngựa  tới!”
 
“Quả nhiên là  từ kinh thành tới ?”
 
“Chẳng lẽ nương Đại Sơn   phong quan tấn tước ?”
 
“Ngô đại nhân  là công công trong kinh thành tới truyền chỉ,  còn  từng  dung mạo công công  .”
 
Các thôn dân đều tạm gác công việc đang , lũ lượt vây đến xem náo nhiệt.
 
Trên con đường  thôn, mười mấy chiếc xe ngựa chầm chậm nối gót  chạy , khiến tro bụi bay mù mịt. Động tĩnh lớn đến nhường  nên cả hồ sen bên  cũng  thấy rõ.
 
Trịnh phu nhân kinh ngạc thốt lên: “Một trận phô trương đến thế, chẳng  là vị đại nhân vật nào giá lâm?”
 
Cát phu nhân khẽ nhíu mày: “Đi thôi,  xem .”
 
Thế là đám  vốn định thưởng sen, nay  ngóng xem sự tình gì đang xảy .
 
Đoàn xe ngựa cuối cùng dừng   cửa nhà Trình Loan Loan.
 
Phía   đội kỵ binh khai đường, hai   chính là hai viên lính liên lạc    tới đây tuyên chỉ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-917.html.]
[]
 
Hai  xoay  xuống ngựa, cung kính  đến bên cạnh xe ngựa phía , chắp tay hành lễ, thưa rằng: “Minh công công,  tới .”
 
Lúc , màn xe xốc lên, một tiểu nam hài dung mạo tuấn tú, ước chừng mười bốn, mười lăm tuổi bước  ,  đó đỡ một nam tử chừng ba, bốn mươi tuổi xuống xe.
 
Ánh mắt  trong thôn đồng loạt đổ dồn  sang.
 
Vị  chính là công công ?
 
Đã hơn ba bốn mươi tuổi mà   râu, trừ việc   râu   thì thoạt  cũng chẳng  gì khác biệt so với kẻ phàm tục.
 
“Khụ khụ!”
 
Minh công công ho khan một tiếng.
 
Các thôn dân sợ hãi vội vàng thu  ánh mắt.
 
“Xin hỏi Tuệ Nhũ nhân đang ở nơi nào?”
 
Lời  của   dứt, Trình Loan Loan  từ trong nhà bước .
 
Toàn  nàng ngời ngời kim quang của triều phục Tuệ Nhũ nhân, khí chất tự nhiên thoát tục,  tựa hồ lạc lõng giữa chốn thôn trang nhỏ bé .
 
Nàng chậm rãi bước tới, cất lời: “Bổn phụ chính là Tuệ Nhũ nhân, chẳng  chư vị đây là…?”
 
Phạm Khắc Hiếu
“Người trong cung đều tôn xưng bản công công là Minh công công, bản công công xin  diện kiến Tuệ Nhũ nhân!” Minh công công thi lễ theo phép tắc thông thường, đoạn cất lời: “Bản công công tại kinh thành  sớm  danh Tuệ Nhũ nhân vô  , thật  ngờ Tuệ Nhũ nhân  còn trẻ tuổi đến . Tuổi trẻ tài cao quả là đáng quý, đây chính là phúc trạch của Đại Vũ . Tuệ Nhũ nhân càng trẻ tuổi thì càng  nhiều thời gian tạo phúc cho bá tánh triều , bảo hộ xã tắc Đại Vũ thiên thu vạn đại!”
 
Trình Loan Loan khẽ cúi  hành lễ, khiêm tốn đáp: “Minh công công quá lời.”
 
“Hôm nay bản công công phụng chỉ đến đây để tuyên  thánh chỉ.” Minh công công phất tay, một tiểu thái giám phía  lập tức nâng kim chỉ đến tay . Hắn cất cao giọng: “Tuệ Nhũ nhân, thỉnh  tuyên  thánh chỉ!”
 
Trình Loan Loan đoan trang quỳ xuống.
 
Ngô đại nhân tự nhiên cũng  quỳ, đám thôn dân hiếu kỳ vây quanh xem náo nhiệt cũng đồng loạt quỳ rạp.
 
Còn Trịnh phu nhân cùng Cát phu nhân đang thưởng sen ở phương xa, dẫu lòng đầy nghi hoặc song cũng vội vàng quỳ rạp, chẳng   đó mà trở thành mục tiêu của thị phi.
 
“Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu , từ khi Tuệ Nhũ nhân  thụ phong tới nay vẫn luôn tận tâm tận lực  thành chức trách, vì trẫm san sẻ lo âu, giải quyết tai nạn,  trẫm khôn cùng cảm kích. Trước  lúa hồi sinh,   giải quyết nạn lưu dân, tiếp đến  nghiên cứu  than tổ ong… Trẫm  ấu trĩ cho rằng một nữ nhân thôn dã dù thông minh cũng chỉ  , nhưng Tuệ Nhũ nhân  một  nữa khiến trẫm kinh hỉ khôn nguôi…”
 
“Mười bốn châu ở Bắc Địa  trữ lượng mỏ than cực kỳ phong phú, than đá là khí giới trọng yếu của quốc gia, nhưng việc khai thác than đá  vô cùng hung hiểm, những mỏ than hiểm trở  đều thấm đẫm m.á.u tươi của lê dân bá tánh… Việc  vẫn luôn là nỗi canh cánh trong lòng trẫm… Tuệ Nhũ nhân trong lòng luôn nghĩ suy vì lê dân, lấy   thí nghiệm, một lòng vì xã tắc… Nay đặc biệt sắc phong Lục phẩm An nhân, ban thưởng trăm lượng hoàng kim, trăm thước tơ lụa, trăm mẫu ruộng … Một tòa phủ , cùng với vài ma ma tâm phúc,  ban cho ngươi Lục phẩm quan ấn… Khâm thử!”
 
Minh công công  dứt thánh chỉ trong một .