Mời quý độc giả kéo xuống phía 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Chi nhánh đầu tiên khai trương (Hai)
 
Cuối cùng Chu chưởng quỹ cũng  tường tận, vì  chỉ trong một thời gian ngắn ngủi như , Đại Hà Yến  vang danh khắp các huyện trấn lân cận.
 
Cũng  hiểu vì  giá cả các món ăn tuy cao ngất, song thực khách vẫn    ngớt.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Càng rõ ràng hơn nữa, vì  Triệu gia  an tâm giao phó  bộ công thức nấu ăn cho họ. Ấy là bởi một  món ăn cần đến thứ gia vị bí truyền , nếu thiếu nó, món ăn   chỉ e đúng là “giẻ cùi  mã” mà thôi.
 
Ngày đầu khai trương, quán xá bận rộn từ tờ mờ sáng cho đến tận lúc đêm khuya. Mười bốn chiếc bàn luôn chật kín khách, thậm chí chỗ  còn  đặt  đến tận bảy ngày  đó.
 
Chu gia lão đại  khi tính toán tổng lợi nhuận, liền kinh ngạc thốt lên: “Hôm nay   nhiều  ghi danh  hội viên, mười hai thẻ vàng, hai mươi bốn thẻ bạc, tổng cộng  tiếp bốn mươi chín lượt khách, tổng thu nhập lên đến một ngàn năm trăm bốn mươi bảy lượng bạc!”
 
Chu chưởng quỹ vẫn còn đôi chút  tin, vội vàng cầm sổ sách lên xem xét kỹ càng một lượt. Số  ghi danh  hội viên quả thực  ít, dẫu tiền trong thẻ   dùng đến, nhưng tương lai ắt sẽ  ngày tiêu xài,  nên đây cũng  thể tính là một khoản thu nhập  nhỏ… Một ngày thôi mà   thể kiếm hơn một ngàn lượng bạc,  còn hai ngày khai trương nữa. Như  chẳng   thể thu thêm  bốn ngàn lượng nữa  ? Chia theo tỉ lệ hai tám với tổng điếm, chả lẽ  vẫn  thể bỏ túi hơn ba ngàn lượng?
 
Ôi cha  tổ tông  ơi, nhà chúng  sắp phát tài lớn !
 
Nhìn dáng vẻ của Chu chưởng quỹ lúc , Triệu Nhị Cẩu chợt nhớ đến chính  của những ngày đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-940.html.]
Phạm Khắc Hiếu
 
[]
 
Ngày đó khi y tính toán  việc xong xuôi, cũng mang vẻ ngây ngô  từng trải sự đời như . Giờ đây, y  trở nên trầm  hơn nhiều .
 
“Sắc trời  muộn, chúng  xin cáo từ .” Triệu Nhị Cẩu . “Ngày mai  sẽ  đến nữa, cứ để Trình Giáp và Trình Ất ở  đây giúp đỡ hai ngày.”
 
Chu chưởng quỹ vội vàng đáp: “Triệu chưởng quỹ,  cũng  cùng  đến thôn Đại Hà, bái kiến  mẫu của !”
 
Triệu Nhị Cẩu  xong,  khỏi dở  dở : “Ngươi bái kiến  mẫu của   gì chứ?”
 
“Tuy rằng hai nhà chúng  hợp tác  ăn, nhưng ngươi kém  đến mười tuổi, thế nên   tiện hành lễ với vãn bối là ngươi.” Chu chưởng quỹ , “Chủ nhân   Đại Hà Yến là Tuệ An nhân,   thể trở thành chưởng quỹ chi nhánh đầu tiên  cũng là nhờ sự đồng ý của Tuệ An nhân. Hiện giờ, Chu gia chúng  cũng coi như  vẻ vang,  nhất định  đến bái tạ Tuệ An nhân một phen mới , nếu , e rằng  tiền kiếm  cũng chẳng thể an lòng.”
 
Chu nương tử từ trong phòng bếp  , gật đầu tán thành mà : “Ta cũng xin  cùng để bày tỏ lòng thành kính với Tuệ An nhân.”
 
Triệu Nhị Cẩu  chút đau đầu.
 
Đôi phu phụ họ Chu   là gia nhân của Triệu gia , há cần gì  chứng minh lòng trung thành?
 
Hai     xong y phục, chuẩn   xe ngựa  theo  xe ngựa của .
 
Bất đắc dĩ , Triệu Nhị Cẩu chỉ  thể đưa theo đôi phu phụ họ Chu cùng về thôn Đại Hà. Khi  trong thôn thì trời  sẫm tối hẳn.