Kính mời quý độc giả theo dõi nội dung bên  để tiếp tục thưởng thức  bộ chương truyện!
 
Tôn Thủy Cần đòi chia lợi tức (2)
 
Ánh mắt Hồ chưởng quỹ chợt biến đổi, thôn phụ   còn  giỏi tính toán sổ sách, quả là   quá xem thường nàng.
 
Song, thôn phụ  tính toán vẫn  thấu đáo. Ban đầu quả thật chỉ  một ngàn lượng bạc ghi  sổ sách.  mấy ngày nay, nhiều thương nhân từ nơi khác   tin tức mà tìm đến nhập hàng, một ngày sổ sách  thể lên tới bốn, năm ngàn lượng. May mắn ,   thu mua đủ bông vải,  mời đủ tú nương, tạm thời  cần lo lắng chuyện cung  đủ cầu.
 
“Chi phí còn  trừ , dẫu  chia lợi tức thì cách tính  cũng  thỏa đáng.” Hồ chưởng quỹ cất lời: “Trước tiên  sẽ cấp cho ngươi một ngàn lượng bạc, nhiều hơn nữa thì quả là  thể.”
 
Tôn Thủy Cần mím môi, một ngàn lượng bạc    vượt quá dự liệu của nàng . Dẫu tổng cộng chỉ  thể nhận ngần , nàng vẫn xem như  kiếm  món hời.
 
Nàng khẽ gật đầu: “Được,  thì một ngàn lượng.”
 
Hồ chưởng quỹ đếm mười tấm ngân phiếu đưa sang, Tôn Thủy Cần cẩn thận đếm , bấy giờ mới lấy bản thiết kế từ trong tay áo : “Tuệ An nhân  nghĩ  phương cách ứng phó, chỉnh sửa vài chỗ trong bản thiết kế. Khi mặc  sẽ thoải mái hơn nhiều, Hồ chưởng quỹ nên cẩn trọng một phen.”
 
“Nếu  thành nút thắt, quả thật sẽ thoải mái hơn, song, chi phí mỗi bộ y phục ít nhất sẽ tăng thêm hai trăm văn tiền. Hơn nữa, kéo dài thời gian may vá, thành  lợi bất cập hại.” Hồ chưởng quỹ chẳng bận tâm lắm: “Đợi nhóm y phục  của Tuệ An nhân tung  thị trường, hàng hóa trong tay   sớm bán hết .  mà,    tin tức gì, ngươi vẫn  kịp thời báo cho  , như  sự hợp tác giữa chúng  mới  thể trường tồn lâu dài.”
 
Tôn Thủy Cần khẽ gật đầu, cầm ngân phiếu,  dậy cáo từ. Nàng  bước  ngoài,  trông thấy Triệu Thiển Căn   trong cửa hàng, đang ngó nghiêng khắp bốn phía tìm kiếm nàng.
 
“Tức phụ, nàng   việc gì chứ!”
 
Triệu Thiển Căn sải bước dài, xông đến bên nàng. Đánh giá nàng từ  xuống , thấy nàng  hề hấn gì,  mới thở phào nhẹ nhõm.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-986.html.]
Lòng Tôn Thủy Cần muôn vàn phức tạp. Dẫu nàng coi thường trượng phu, nhưng  đời ,  lẽ chỉ   là thật lòng quan tâm nàng nhất. Hơn nữa,  còn là phụ  của hài tử trong bụng nàng,   hai  bọn họ cũng chỉ  thể nương tựa   mà sống. Trong tay nàng hiện  ngàn lượng bạc, đủ để mua một cửa hàng trong thành, mở một phường thêu, nàng    thể an hưởng cuộc sống chốn đô thành.
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Phạm Khắc Hiếu
Song, hết thảy những ước nguyện  đều  đợi đến khi hài tử chào đời mới  thể thực hiện.
 
Nàng khẽ cất lời: “Thiếp  ghé Túy Tiên Lâu dùng bữa,  thấy ?”
 
“Được, đương nhiên , tức phụ  gì   đó.” Triệu Thiển Căn vội vàng đỡ nàng  dậy, dắt  ngoài. Hắn ôn tồn : “May  sáng nay phường  phát tiền công,  còn  kịp nộp về cho nương. Cùng với tiền thưởng và tiền tăng ca, tổng cộng cũng  hơn một lượng bạc. Nàng  dùng gì cứ thoải mái, chớ nên tiếc tiền.”
 
Hai    Túy Tiên Lâu, tuỳ ý gọi vài món ăn, tổng cộng mất hai lượng bạc. Cuối cùng, Tôn Thuỷ Cần  lấy ngân phiếu  trả tiền. Triệu Thiển Căn truy hỏi hồi lâu, song nàng chỉ úp mở cho qua chuyện.
 
Hai  mua sắm vài vật dụng cho hài tử,  lên xe trâu. Trước khi mặt trời lặn, họ vẫn kịp trở về thôn Đại Hà.
 
Vừa đến cổng thôn, Tôn Thủy Cần liền  thấy thị nữ bên cạnh Trình Loan Loan là Ngưng Lam   chờ sẵn bên đường, liền tiến về phía nàng.
 
Ngưng Lam bước tới, cung kính hành lễ,  cất lời: “Tẩu tử Thiển Căn, An nhân  lời mời tẩu  một chuyến.”
 
Trái tim Tôn Thủy Cần bỗng nhiên siết chặt, một dự cảm chẳng lành dâng lên. Nàng theo bản năng đưa tay đỡ bụng, ấp úng: “Ta,  thấy trong   chút  khoẻ.”
 
Triệu Thiển Căn sốt ruột hỏi: “Hay là để   nàng qua đó một chuyến?”
 
“An nhân dặn dò, nhất định  mời đích  tẩu tử Thiển Căn sang,  chuyện vô cùng trọng yếu cần bàn bạc.” Ngưng Lam khẽ đưa tay  dấu mời.