Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 203: Phát Hiện Nàng Không Phải Nam Tử

Cập nhật lúc: 2025-09-10 05:02:57
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên mặt quản gia một tia do dự.

Khương Sơ Tĩnh thấy liền : "Ta và Bùi Thế tử là chí giao, Bùi Thế tử lòng lo lắng an nguy Lão hầu gia, tự nhiên cũng mong thể sớm ngày điều tra rõ chân tướng việc Lão hầu gia trúng độc."

"Vừa trong phòng đông , tiện nhiều. Ta là y giả, hiểu rõ các chi tiết tiếp xúc hàng ngày của bệnh nhân, lẽ thể từ đó phát hiện manh mối, cho nên mới gọi ngươi hỏi."

Nghe lời giải thích , nghĩ đến vị đại phu mắt cứu sống Lão hầu gia, quản gia suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng thả lỏng phòng .

Hắn thở dài một tiếng, : "Lão hầu gia của chúng thần trí tỉnh táo, bình thường trừ phi đặc biệt đến thăm, bằng ít khi tiếp khách."

Hắn ngừng , trong mắt lóe lên một tia do dự, "Nếu ngoài Hầu phủ, tháng ngoài nào đến gặp Lão hầu gia, thế nhưng..."

Khương Sơ Tĩnh lập tức truy hỏi: "Thế nhưng gì?"

Quản gia : "Tiểu thư Thiên Nguyệt của Hầu phủ chúng thất lạc vài năm , mấy ngày mới tìm về. Ngoài những vốn trong Hầu phủ, chỉ Tiểu thư Thiên Nguyệt những ngày đến thăm Lão hầu gia hai ."

Tạ Thiên Nguyệt?

Khương Sơ Tĩnh khẽ nhíu mày.

Tạ Thiên Nguyệt quả thật thể coi là ngoài Hầu phủ, nhưng cũng chỉ mới đón về Hầu phủ lâu.

Nàng quản gia: "Vị Thiên Nguyệt tiểu thư , khi gặp Lão hầu gia ?"

Quản gia hồi tưởng : "Lần gặp đầu tiên, là Hầu gia và phu nhân chúng dẫn tiểu thư tìm về đến gặp Lão hầu gia."

"Thế nhưng Lão hầu gia thần trí tỉnh táo, cũng nhận , phu nhân đỏ mắt với Lão hầu gia rằng cháu gái Nguyệt Nhi của về , Lão hầu gia liền một tay đẩy tiểu thư , miệng còn gì đó Nguyệt Nhi, khiến Thiên Nguyệt tiểu thư chút bối rối."

" Lão hầu gia nay đều nhận , hầu hết thời gian ngay cả Hầu gia và phu nhân cũng nhận , may mà Thiên Nguyệt tiểu thư so đo, chỉ xót xa ông nội bệnh nặng như , ở một bên cứ rơi lệ."

"Lần thứ hai Thiên Nguyệt tiểu thư gặp Lão hầu gia, Lão hầu gia đang ngủ trưa, Thiên Nguyệt tiểu thư ở cạnh Lão hầu gia một lát, liền ngoài."

Khương Sơ Tĩnh nheo mắt, nhận một tia đúng: "Nàng thứ hai gặp Lão hầu gia, là khi nào?"

Quản gia nghĩ nghĩ: "Khoảng năm sáu ngày ."

Năm sáu ngày , ư.

Nàng nhớ hộp hương an thần đó, một hộp hơn mười viên.

Xem , việc Lão hầu gia trúng độc , thể là mua chuộc trong viện ngoại tổ phụ mà hạ độc. Mà Tạ Thiên Nguyệt mượn cơ hội thăm hỏi ông nội, bỏ bột tử ngọc lan can hoa hai viên hương trong đó, cũng thể.

Thế nhưng, nếu thật sự là nàng , vì nàng ?

Chẳng lẽ là, liên quan đến phản ứng của ngoại tổ phụ khi đầu tiên gặp nàng ?

Trong lòng Khương Sơ Tĩnh thoáng qua vài phỏng đoán, nhưng mặt vẫn chút xao động, thần sắc bình tĩnh gật đầu, lượt dặn dò quản gia những điều cần chú ý khi ngâm thuốc tắm.

Sau khi quản gia rời , Khương Sơ Tĩnh một gốc cây bên bờ ao.

Gió nhẹ thoảng qua, mặt ao lăn tăn gợn sóng, ngay cả lá cây cũng xào xạc.

Mải suy nghĩ mà chút thất thần, vì để ý đến một viên sỏi nửa chìm trong bùn chân.

Khương Sơ Tĩnh từ lúc nào di chuyển bước chân, nhưng vô tình giẫm viên đá , thể lập tức mất thăng bằng, ngửa .

Thế nhưng ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc , một bàn tay thon dài mạnh mẽ bỗng nhiên từ bên cạnh vững vàng đỡ lấy eo nàng.

Một giọng thanh thoát đầy lo lắng vang lên bên tai: "Tiểu Bùi đại phu cẩn thận."

Người đến, là Tạ Hoài Cẩn.

Thân hình nam tử trẻ tuổi thẳng tắp, như tùng như trúc. Mái tóc đen như mực cố định bằng ngọc quan, cẩm bào màu trắng thêu hoa văn mây nhẹ nhàng, càng tôn lên vóc dáng thon dài của . Gương mặt tuấn tú hòa nhã, một đoạn cổ tay trắng nõn lộ ở cổ áo và ống tay áo, toát lên vẻ ôn nhuận.

Tạ Hoài Cẩn vốn nghĩ ông nội hôm nay vô phương cứu chữa, nội tâm đau buồn. Không ngờ vị đại phu do Bùi Thế tử đưa tới y thuật cao siêu đến , chỉ chính xác phân biệt ông nội bệnh nặng mà là trúng độc, còn thành công kéo ông nội từ quỷ môn quan trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-203-phat-hien-nang-khong-phai-nam-tu.html.]

Ân tình , khắc ghi trong lòng, vì đặc biệt đến bày tỏ lòng ơn.

Từ xa, thấy vị đại phu giọng còn trẻ tuổi dường như đang thất thần ao, đang nghĩ gì.

Khi thấy đối phương một chân giẫm lên viên sỏi, thể ngửa , gần như theo bản năng bước lên, chút nghĩ ngợi liền vươn tay đỡ lấy .

Thế nhưng, cảm giác chạm tay khiến khẽ ngừng thở.

Eo của vị Tiểu Bùi đại phu ... quá mảnh mai .

Cách lớp áo thì gì, nhưng khi đỡ lấy mới thật sự cảm nhận vòng eo nhỏ gọn trong lòng bàn tay, mảnh mai đến lạ thường.

Không giống một nam tử, mà giống một thiếu nữ yếu ớt mảnh khảnh.

Chàng vô thức mở miệng: "Ngươi..."

Bởi cú vấp ngã đột ngột và việc đỡ lấy, ve mạo đầu Khương Sơ Tĩnh cũng theo đó mà lắc lư, suýt chút nữa rơi xuống.

May mà nàng phản ứng nhanh, nhanh tay lẹ mắt, lập tức kéo ve mạo , đội lên đầu.

ngay trong khoảnh khắc chỉ vỏn vẹn một giây đó, Tạ Hoài Cẩn vẫn thấy sườn mặt đối phương thoáng qua.

Không rõ dung mạo, chỉ thấy làn da trắng mịn như ngọc.

Hơn nữa nhận thấy, mắt, hình như yết hầu.

Ngay khi Tạ Hoài Cẩn thần sắc sững sờ, Khương Sơ Tĩnh vịn ve mạo vững .

Nàng hít sâu một , để dấu vết lùi một bước, giữ cách với , giọng điệu mang theo vài phần xa cách khách khí: "Đa tạ Thế tử tương trợ."

Vừa ve mạo suýt nữa rơi xuống, e rằng vị biểu ca của , phát hiện nàng nam tử .

May mà đây bọn họ từng gặp mặt, dù Tạ Hoài Cẩn thấy mặt nàng, cũng nàng là ai.

Tạ Hoài Cẩn cũng hít sâu một .

Chàng từng nghĩ tới, vị đại phu y thuật cao minh cứu ông nội là một nữ tử.

Cẩn thận nhớ , mắt khi Bùi Thế tử đưa , quả thật từng là nam tử.

Đối phương luôn đội ve mạo che mặt, lẽ là vì thế gian đối với nữ giới hành y còn thành kiến, cải trang như mặt, thể khiến nàng ít gặp trở ngại hơn khi hành y khám bệnh, tiện lợi hơn.

, ngay cả khi cho rằng đối phương là nam tử, phụ của đây cũng vì vị Tiểu Bùi đại phu tuổi còn trẻ mà đầy thành kiến với y thuật của nàng, hề tin tưởng.

Nhận thấy đối phương cố ý giấu giếm giới tính, Tạ Hoài Cẩn cũng ngầm hiểu mà vạch trần chuyện .

Chàng thẳng , ngữ khí trầm : "Ta đến để cảm ơn đại phu ngài, cảm ơn hôm nay ngài diệu thủ hồi xuân, cứu sống tính mạng của ông nội . Nếu ngày ngài bất cứ điều gì cần Hầu phủ giúp đỡ, cần khách khí."

Khương Sơ Tĩnh khẽ gật đầu, cách ve mạo, giọng ôn hòa: "Hảo ý của công tử, xin ghi nhận."

"Lão hầu gia trúng độc, tuy tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, nhưng mong Hầu phủ hãy cảnh giác hơn với đồ ăn thức uống của Lão hầu gia, đừng để chuyện xảy nữa."

Tạ Hoài Cẩn thần sắc ngưng trọng, nghiêm túc gật đầu: "Đại phu cứ yên tâm, chuyện Hầu phủ nhất định sẽ tăng cường phòng , tuyệt đối để kẻ ý đồ cơ hội."

Khương Sơ Tĩnh , khẽ "ừm" một tiếng.

"Như . Lão hầu gia tuổi cao, trải qua kiếp nạn , cần điều dưỡng cẩn thận, hy vọng thể sớm ngày bình phục."

Nhiều lời hơn, cũng cần thêm nữa.

Sau khi trở phòng ngủ, Khương Sơ Tĩnh kê thêm vài thang thuốc giải độc, thanh phế cho Lão hầu gia.

Trước khi trời sáng, xác định ngoại tổ phụ an vô sự, Khương Sơ Tĩnh mới cùng Bùi Vọng rời khỏi Hầu phủ.

Loading...