Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 262: Kẻ Tiểu Nhân Nhảy Nhót

Cập nhật lúc: 2025-09-10 06:52:34
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Ngự Ty?!

Đồng tử Tạ Thiên Nguyệt chợt co rút, chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng, cả như giáng một đòn nặng nề.

Đến Kinh thành gần một tháng nay, nàng đối với vị Sơ Quốc Công địa vị cao trọng, cùng thủ đoạn sấm sét của Hoàng Ngự Ty sớm danh.

Ai ai cũng , thiên hạ chuyện gì mà Hoàng Ngự Ty tra . Cũng miệng phạm nhân nào mà Hoàng Ngự Ty cạy mở .

Lời của Khương Sơ Tĩnh như một đạo phù chú đòi mạng, khiến Tạ Thiên Nguyệt khỏi hai chân mềm nhũn, nhưng vẫn cố sức chống đỡ.

— Bởi vì đầu gặp mặt Lão Hầu gia nhận nàng , nên nàng chột , sợ Hầu phủ phát hiện nàng Tạ Thiên Nguyệt thật sự.

Tạ Thiên Nguyệt mơ cũng ngờ, Khương Sơ Tĩnh ngay từ đến Hầu phủ nghi ngờ nàng , thậm chí còn đoán chính xác động cơ của nàng .

Lại còn động thanh sắc, âm thầm tìm đến Hoàng Ngự Ty để tra xét nàng .

Mồ hôi lạnh của Tạ Thiên Nguyệt tức thì ướt đẫm lưng, nàng vô thức sang phản ứng của Tạ Liêm và Liễu Như Lan bên cạnh.

Chỉ thấy Tạ Liêm lời đó, đột nhiên bước lên một bước, cơ mặt tự chủ co giật, trong mắt tràn đầy chấn kinh: "Ngươi, ngươi gì?"

Liễu Như Lan thì môi kìm run rẩy, lẩm bẩm: "Không, thể nào... Vết bớt gáy Nguyệt nhi, với ký ức của sai chút nào."

"Hơn nữa, sợi dây đỏ mặt dây chuyền cổ nàng , càng là do tự tay thắt khi nàng sinh , tuyệt đối thể nhận sai ."

Liễu Như Lan vô thức kéo giãn cách với Tạ Thiên Nguyệt.

Nàng Tạ Thiên Nguyệt, tựa như đầu tiên trông thấy, ánh mắt đầy xa lạ và dò xét.

Tạ Thiên Nguyệt thấy biểu hiện của Liễu Như Lan, lòng càng thêm hoảng loạn. Nàng cố giữ bình tĩnh, nhưng giọng kìm mà run rẩy: "Mẫu , như ! Con thật sự là Nguyệt Nhi mà!"

Nàng giơ tay, loạn xạ chỉ Khương Sơ Tĩnh , đôi mắt đỏ hoe lóc : "Là biểu tỷ, là biểu tỷ bậy, là nàng hãm hại con..."

đáp nàng , chỉ sự im lặng đến ngột ngạt trong sảnh.

Tạ Hoài Cẩn cũng ngờ, vị biểu của đột nhiên thốt tin tức chấn động đến .

Giờ phút , Khương Sơ Tĩnh Tạ Thiên Nguyệt, hệt như đang xem một kẻ nhảy nhót mua vui.

Nàng khẽ nâng mắt, ánh mắt xuyên qua cánh cửa gỗ chạm khắc, gọi ngoài cửa: "Mặc Cửu, ."

Mặc Cửu?

Chẳng là vị Thống lĩnh của Hoàng Ngự Tư đó ?

Thần sắc đều khác lạ. Trần Thanh Hoàn cũng đầy vẻ kinh ngạc, ngờ, suốt chặng đường nàng và Sơ Nhi từ Ấp Chủ phủ đến Hầu phủ, của Hoàng Ngự Tư âm thầm theo.

Theo tiếng y phục bay phấp phới, một thị vệ mang đao hình thẳng tắp sải bước trong sảnh. Khắp Mặc Cửu toát một luồng khí lạnh lùng, chuôi trường đao bên hông, những đường vân kim tuyến quấn quanh ẩn hiện ánh nắng.

Hắn tiên cung kính hành lễ với Tạ Tiếu, xoay chắp tay với Tạ Liêm: "Lão Hầu gia, Tạ Hầu gia, ty chức chính là Thống lĩnh Hoàng Ngự Tư Mặc Cửu, đây phụng mệnh đại nhân nhà , Khương nhị tiểu thư điều tra triệt để thế của vị Thiên Nguyệt tiểu thư ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-262-ke-tieu-nhan-nhay-nhot.html.]

Liễu Như Lan lòng như lửa đốt, lập tức tiến lên một bước, giọng run run : "Ngươi rốt cuộc điều tra điều gì?"

Mặc Cửu thần sắc nghiêm túc, chậm rãi : "Theo những gì Hoàng Ngự Tư chúng , Tạ tiểu thư ba tuổi khi ở chợ vô tình thất lạc. Những năm qua, Hầu phủ từng ngừng tìm kiếm."

"Cho đến mấy ngày , ở chợ trông thấy một thiếu nữ theo một phụ nhân trung niên bán rau. Vết bớt ở gáy thiếu nữ, khác biệt với miêu tả của phu nhân."

"Hầu phủ lập tức phái xác minh, cuối cùng tìm thấy thiếu nữ tại một nhà dân ở vùng thôn quê. Sau khi xác nhận vết bớt và tín vật đều là thật, liền đón về Hầu phủ. Tuy nhiên, đằng chuyện còn ẩn tình khác."

Mọi trong sảnh nín thở, ánh mắt chăm chú khóa chặt Mặc Cửu, khí tựa hồ cũng đông đặc .

Mặc Cửu tiếp tục : "Thực tế, năm đó vị Thiên Nguyệt tiểu thư chân chính bắt cóc bán cho nhà dân thôn quê , phụ nhân đó nuôi lớn con dâu nuôi từ nhỏ cho đứa con trai ngu ngơ của ."

"Mười hai năm qua, Thiên Nguyệt tiểu thư chỉ gánh vác công việc đồng áng và việc nhà nặng nhọc, ban ngày theo phụ nhân thành bán rau, mà còn thường xuyên chịu đựng sự đánh đập, ngược đãi của bà ."

"Khi phụ nhân đứa con dâu nuôi từ nhỏ mà mua về thể là thiên kim Hầu phủ kinh thành, liền sợ đến hồn vía lên mây, lo sợ chuyện ngược đãi sẽ bại lộ, Hầu phủ nghiêm trị. Ngay lúc bà đang hoảng sợ , nhà hàng xóm, một gia đình nghề mổ heo, phong thanh liền tìm đến tận cửa."

"Người mổ heo đề xuất, sẽ giam cầm vị Thiên Nguyệt tiểu thư chân chính , để con gái mạo danh thế. Như , thể tránh việc hành vi ngược đãi truy cứu, thể để con gái mổ heo khi Hầu phủ còn thể vài lời chomẫu nuôi."

"Để giả thành thật, con gái mổ heo dựa theo hình dáng của Thiên Nguyệt tiểu thư chân chính, tự đốt một vết bớt giống hệt ở gáy , còn cướp sợi dây chuyền đỏ . Sau đó, nàng liền thuận lợi Hầu phủ phái đón về kinh thành."

Những lời dứt, trường im phăng phắc.

Liễu Như Lan run rẩy như sàng gạo, trong khoảnh khắc mắt tối sầm, trời đất cuồng.

Đặc biệt là khi , con gái ruột của bắt cóc đem bán con dâu nuôi từ nhỏ cho một đứa bé ngu ngơ, bao nhiêu năm công việc đồng áng, chịu ngược đãi, nước mắt nàng lập tức trào .

Mỗi câu của Mặc Cửu đều như búa tạ giáng xuống tim nàng, những chi tiết vốn lờ , giờ phút như thủy triều dâng trào trong lòng.

Kể từ khi Tạ Thiên Nguyệt đón về Hầu phủ, Liễu Như Lan nhiều đau lòng hỏi han cuộc sống của nàng ở nhà dân. Mỗi Tạ Thiên Nguyệt đều , phụ nhân đối xử với nàng như con gái ruột, cuộc sống trôi qua yên và hạnh phúc.

giờ nghĩ , con gái bụng nhặt về, mà là phụ nhân mua về. Ở vùng thôn quê đó, nào ai chuyên môn mua con gái về, chỉ để cho ăn ngon mặc mà chăm sóc như con gái ruột chứ?

Những lời cố ý , càng giống như những lời dối chuẩn vì sợ họ truy xét.

Giờ phút , ánh mắt Liễu Như Lan Tạ Thiên Nguyệt, từ sự yêu thương tràn đầy ban đầu biến thành lửa giận và hận ý ngút trời tràn khỏi khóe mắt.

Hóa , bấy lâu nay, kẻ yêu thương, là một kẻ giả mạo! Còn con gái ruột của , giờ phút đang chịu khổ ở nơi nào?

Nàng màng truy cứu chuyện của Tạ Thiên Nguyệt giả nữa, tựa như vớ cọng rơm cứu mạng duy nhất, đột nhiên xông lên, hai tay nắm chặt lấy tay áo Mặc Cửu, giọng run rẩy hỏi: "Mặc Thống lĩnh, lời ngươi đều là thật ? Vậy con gái , đứa con gái ruột đáng thương của giờ đang ở ?"

Mặc Cửu thần sắc nghiêm nghị, khẽ gật đầu, giọng điệu trầm : "Phu nhân cần lo lắng, vị Thiên Nguyệt tiểu thư chân chính của Hoàng Ngự Tư đón về ngày hôm qua, giờ phút đang ở ngoài cửa."

"Người phụ nhân và vợ chồng mổ heo, ty chức cũng phái bắt họ về quy án. Dưới sự thẩm vấn của Hoàng Ngự Tư, bọn họ khai bộ ngọn ngành những việc ."

Nghe thấy chamẫu ruột Hoàng Ngự Tư bắt giữ, thể Tạ Thiên Nguyệt chợt run lên, mặt trong nháy mắt còn chút huyết sắc nào, tái nhợt như tờ giấy trắng.

Môi nàng run rẩy kiểm soát, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi và hoảng loạn.

nàng vẫn kịch liệt lắc đầu, bước chân loạng choạng lùi về : "Không, ! Ta thật sự là Tạ Thiên Nguyệt mà, chắc chắn là hiểu lầm gì đó, nhất định là chỗ nào đó sai ..."

Loading...