Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 269: Quần... cũng cởi ra

Cập nhật lúc: 2025-09-10 06:52:42
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đèn cung điện khắc hoa tỏa ánh sáng vàng ấm áp, đổ bóng mờ ảo lên màn giường.

Tiêu Hành ôm Khương Sơ Tĩnh , xuyên qua từng lớp màn lụa, nhẹ nhàng đặt nàng lên chiếc giường trải đệm gấm Thục Cẩm.

Sau đó, y nửa quỳ mặt thiếu nữ, dáng thẳng tắp như cây tùng cây trúc. Thần sắc chuyên chú, đặt đôi tay lạnh lẽo của nàng lên cổ để sưởi ấm.

Mái tóc rủ xuống của Khương Sơ Tĩnh , như thác mực đổ xuống, vài lọn tóc lướt qua vai Tiêu Hành.

Nàng khẽ cúi đầu, ánh nến lung linh nhảy nhót trong mắt nàng: "A Hành, mẫu phi với , chủ động xin Bệ hạ cho phép chiến trường."

Nghe , động tác của Tiêu Hành khựng . Thỉnh thoảng tiếng cú mèo kêu từ ngoài điện truyền , càng căn phòng thêm tĩnh lặng.

Rất lâu , y từ từ hít , thở một tiếng thở dài trầm thấp: "Có mẫu phi nàng đến khuyên , đừng ?"

Khương Sơ Tĩnh khẽ rũ mắt, đầu ngón tay run rẩy, nhẹ nhàng vuốt ve gò má góc cạnh của Tiêu Hành: "Vì ?"

Nàng khẽ chau mày: "Nơi chiến trường, đao quang kiếm ảnh, sinh tử chỉ trong chớp mắt, thương, càng sợ rằng..."

Tiêu Hành nàng sợ điều gì.

Hắn cũng rũ mắt, lòng bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, mười ngón đan xen, giọng khàn khàn: "...Ta , nhưng nhất định ."

"Vì , bảo vệ nàng."

Đêm ngoài thiên điện Vĩnh Hỉ Cung, từ khoảnh khắc xác định tâm ý của , Tiêu Hành thề, bảo vệ mắt.

Nàng chịu đựng quá nhiều khổ sở, chịu quá nhiều tủi nhục.

Hắn nâng niu yêu sâu sắc trong lòng bàn tay, để nàng tùy tâm sở dục điều , cho nàng tất cả những gì nhất đời, một ai dám chất vấn nàng, tổn hại nàng dù chỉ nửa phần.

Muốn đạt điều đó, nhất định ở một vị trí cao hơn bất kỳ ai, một vị trí mà ai dám trái ý . Đó chính là ngôi vị hoàng đế.

Tiêu Càn là thái tử danh chính ngôn thuận, từ khi sinh giáo dưỡng theo cách thức chính thống nhất của kế vị. Trừ phi một ngày Hoàng hậu hoặc phạm sai lầm lớn thể cứu vãn, vị trí của gần như thể lay chuyển.

Còn , khôi phục phận quá muộn, học quá nhiều thứ, thế lực phía cũng quá yếu ớt.

Mặc dù Hoàng đế phong Diệp Vương, nhưng trong lòng hiểu rõ, đây phần lớn là do sự hổ thẹn của Hoàng đế khi năm xưa che mắt mà bỏ rơi , khiến lưu lạc nhiều năm bên ngoài.

Chỉ dựa học hành khổ cực, hoặc bắt đầu tích lũy quan hệ, thế lực từ bây giờ, thì đủ, cũng quá chậm.

Nếu Nam Huyên Đế thực sự thấy , lấy so sánh với Tiêu Càn, khiến Hoàng đế và triều thần công nhận năng lực của .

Ra chiến trường, lập chiến công, chính là con đường tắt nhanh nhất.

Chỉ như , mới thể lay chuyển vị trí thái tử của Tiêu Càn.

Mặc dù lời Tiêu Hành đáp, dường như điều gì đó, như chẳng gì cả.

Khương Sơ Tĩnh vẫn lập tức hiểu vì .

Hắn tranh đoạt ngôi vị thái tử với Tiêu Càn.

Vì nàng.

Cốt truyện quả nhiên đổi.

Trong cốt truyện gốc, ba năm , Nam Huyên Đế băng hà, Tiêu Càn với tư cách thái tử thuận lợi đăng cơ.

Sau Tiêu Hành đăng cơ, là nhiều năm đó liên thủ với Mặc Trì Tiêu, lật đổ hoàng quyền của Tiêu Càn, giam cầm Tiêu Càn.

Sử quan dù tô vẽ thế nào, cũng thể đổi sự thật Tiêu Hành tương tàn, soán đoạt hoàng vị.

Khương Sơ Tĩnh khẽ : "Phụ và di nương của chết, cũng cùng nương chuyển đến Ấp chủ phủ, còn ai ức h.i.ế.p nữa."

Tiêu Hành lắc đầu, đầu ngón tay lướt qua sợi tóc mai bên tai nàng: "Đối với , chỉ như , còn xa mới đủ."

Nàng : "Mẫu phi sẽ nỡ xa ."

Tiêu Hành kéo nàng lòng: "Ta chỉ mong, thể cho nàng và mẫu phi, một tương lai hơn."

Khương Sơ Tĩnh , những lời đều xuất phát từ tận đáy lòng.

Ngày chiến trường, chính là trong mấy ngày tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-269-quan-cung-coi-ra.html.]

Khương Sơ Tĩnh thêm gì nữa, chỉ khẽ nâng hai tay, đột nhiên vòng qua cổ Tiêu Hành, thở như lan: "Đêm nay, thể ở đây ?"

Tiêu Hành sững sờ: "Cái gì?"

"Trước khi , ở bên ."

"Được..." Tiêu Hành vuốt ve môi nàng, yết hầu khẽ nuốt xuống: "Ta sẽ cho chuẩn đồ tắm rửa cho nàng, cả tẩm y mới nữa."

Chốc lát, thứ chuẩn xong xuôi.

Hơi nước và khí nóng từ trong hồ lượn lờ bốc lên, như làn lụa mỏng lan tỏa khắp gian phòng, ánh nến trở nên mờ ảo và dịu nhẹ.

Hồ tắm xây bằng bạch ngọc thượng hạng, thành hồ khắc họa hình chim hoa cá côn trùng sống động như thật, những viên sỏi tròn trịa đáy hồ ẩn hiện trong làn nước vỗ về, tỏa ánh sáng ấm áp.

Khương Sơ Tĩnh một bước đến bên hồ tắm, đưa tay cởi bỏ xiêm y của .

Nàng chân trần khẽ chạm, bước hồ tắm, dòng nước ấm áp tức thì bao bọc lấy . Nàng nhắm mắt nhẹ nhàng tựa thành hồ, nước nhòe đôi mày mắt.

Lúc , tiếng bước chân của Tiêu Hành từ xa đến gần, dừng ngoài bình phong. Thân hình cao ráo thẳng tắp của ánh nến kéo dài, in rõ bình phong.

Giọng khàn khàn: "Yểu Yểu, tẩm y để ở đây."

Khương Sơ Tĩnh tiếng mở mắt, xuyên qua làn nước lượn lờ và kẽ hở của bình phong, về phía đó.

Đôi môi son khẽ mở, gọi : "...A Hành." Sau đó : "Ta đến đây, tắm cùng ."

Nàng đến, tắm cùng nàng.

Tiêu Hành chỉ cảm thấy thở của nhất thời hỗn loạn, trái tim cũng đập chút mất kiểm soát.

Nàng mong như , thì sẽ như .

Hắn thể, giữ . Trước khi leo lên vị trí đó, thể cho nàng tất cả thứ đời, sẽ những điều thể tổn hại đến nàng.

Thế là một thoáng nhắm mắt, vòng qua bình phong đến.

Đập mắt là một cảnh tượng như mộng như ảo.

Thiếu nữ đắm trong hồ tắm, mái tóc dài đen nhánh như thác nước buông xõa vai, quấn quýt cùng làn nước mịt mờ. Làn da trắng ngần như ngọc ẩn hiện trong làn sương mù mờ ảo, toát vẻ sáng bóng dịu dàng.

Nàng khẽ ngẩng đầu, đường cong cổ thiên nga duyên dáng lộ rõ, hàng mi dài cong vút nhẹ nhàng rung động như cánh bướm, gò má vì nước nóng hun mà ửng lên một sắc hồng say lòng .

Một bên vai tròn trịa nửa ẩn nửa hiện mặt nước, những giọt nước trong vắt theo đường cong chầm chậm lăn xuống, chìm làn nước hồ trong vắt, tạo nên từng vòng gợn sóng li ti.

Đôi tay nàng đặt thành hồ, đầu ngón tay trắng nõn như cọng hành khẽ khàng lướt mặt nước, những bọt nước văng lên ánh nến lấp lánh như những đốm li ti.

Trên mặt nước nổi lềnh bềnh những cánh hoa hồng tươi mới. Làn da càng trắng, mái tóc càng đen, càng tôn lên màu đỏ rực rỡ của cánh hoa. Hương hoa thanh nhã hòa quyện cùng nước, lan tỏa một mùi hương say đắm lòng .

Giữa ánh sáng và bóng tối chập chờn, cảnh tượng mắt đến nao lòng.

Tiêu Hành hít sâu một , bắt đầu cởi nút áo .

Hắn cởi bỏ bộ y phục, chỉ để lộ nửa với cơ bắp rõ nét, còn vẫn mặc một chiếc quần dài.

Chuẩn mặc quần hồ tắm cùng nàng.

Khác với Thẩm Chu, hình Tiêu Hành thiên về dáng mảnh mai nhưng cơ bắp.

Ánh nến vàng ấm áp đổ xuống, phác họa nên hình rõ nét của .

Đôi vai rộng, đường nét cơ cầu vai ẩn hiện, từ cổ tự nhiên kéo dài đến hai vai, uyển chuyển mất vẻ . Lồng n.g.ự.c vạm vỡ nhưng độ cong , cơ n.g.ự.c săn chắc, khẽ phập phồng theo nhịp thở.

Nhìn xuống , bụng phẳng lì săn chắc, tám múi cơ bụng đường nét tuy nhạt nhưng như vẽ nên bằng những nét bút tinh tế. Từ lồng n.g.ự.c kéo dài đến đường eo, tự nhiên tạo thành một hình tam giác ngược mềm mại, khiến ánh mắt tự chủ thu hút.

Đường nhân ngư ở eo ẩn hiện, tựa như dòng suối gió lay động, uốn lượn dọc theo háng, cuối cùng biến mất trong chiếc quần dài, toát lên vẻ quyến rũ khó tả.

Khương Sơ Tĩnh , kìm khẽ nheo mắt.

Thân thể những nam nhân khác, nàng đều từng hoặc chạm qua .

Tiêu Hành thì .

Thế là nàng khẽ ngẩng đầu: "A Hành... quần, cũng cởi ."

Loading...