Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 273: Nàng muốn, vốn dĩ là tự do (Kết thúc chính văn)

Cập nhật lúc: 2025-09-10 06:52:46
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Mặc Trì Tiêu hỏi: "Đây là cái gì?"

Khương Sơ Tĩnh : "Khi chúng đầu gặp mặt, đến Tể Tướng phủ tìm kiếm manh mối về tung tích Trường Công chúa. Trên tờ giấy chính là nơi Trường Công chúa hiện tại đang ở."

Nàng rõ, hô hấp của Mặc Trì Tiêu ngừng vài giây.

"Ngươi chuyện ?"

Mặc Trì Tiêu khắp chợt căng thẳng, phản ứng đầu tiên tờ giấy trong tay.

Mà là kéo cách, ép thiếu nữ ánh nến thẳng mắt , ngữ khí trầm lắng từng : "Ngươi , chuyện gì nguy hiểm ."

"Không ," Khương Sơ Tĩnh đang nghĩ gì, lắc đầu, "Ta mượn cơ hội giúp hoàng đế an giấc, dùng huân hương thành phần gây ảo giác do tự điều chế. Thừa lúc Nam Huyên Đế ý thức mơ hồ, moi tin tức từ miệng ."

"Ngươi yên tâm, huân hương sẽ để bất kỳ dấu vết nào, Nam Huyên Đế khi tỉnh dậy cũng sẽ nhớ chuyện hỏi ."

Mặc Trì Tiêu gì.

Chỉ là lòng bàn tay nắm chặt tờ giấy siết .

Một lúc lâu, mới mở miệng: "Nếu ngươi cho , sẽ để ngươi mạo hiểm như ."

Khương Sơ Tĩnh vòng tay qua cổ : "Cho nên, cho , mà trực tiếp như ."

"Bởi vì, đây là món quà nhất mà thể nghĩ , thể để cho ."

Vai của Mặc Trì Tiêu, khẽ run lên gần như thể thấy.

Khi ngẩng mắt lên nữa, giọng chút khàn.

"...Để , là ý gì?"

Từ ngày thọ yến của Khương Bỉnh Vinh, khi kết thúc nàng đến tiễn , nàng chuyện nàng gần như thành .

Khi đó, liền mơ hồ một nỗi sợ hãi tên.

Người mắt, quá tự do, quá phóng túng.

Nàng tự do trói buộc, phóng khoáng tùy ý, từng ánh mắt thế tục và quy tắc gò bó.

Hắn cũng rõ ràng, nếu vì thanh toán Khương gia, nàng từ ban đầu thậm chí căn bản sẽ dừng ở Tể Tướng phủ. Bức tường cao trong khuê phòng thâm sâu, từ đến nay từng giam cầm nàng.

Hắn nghĩ đến việc nàng thể rời , chỉ là ngờ, ngày đến nhanh như .

Hai cứ thế .

Khương Sơ Tĩnh dẫn đầu phá vỡ sự im lặng: "Mặc Trì Tiêu, rời Nam Quốc một thời gian."

Phản ứng của Mặc Trì Tiêu bình tĩnh hơn nhiều so với nàng tưởng tượng. Hắn chỉ hỏi nàng: "Ngươi ?"

Khương Sơ Tĩnh khẽ ngẩng đầu, ngữ khí nhẹ nhàng, như đang trò chuyện chuyện gia đình mà về kế hoạch của .

Trong ánh mắt tràn đầy sự khao khát về phương xa, tựa như đang kể về một chuyến du hành mong chờ bấy lâu.

"Những ngày , ít sách giới thiệu phong thổ nhân tình và địa mạo núi sông của tứ quốc."

"Giờ đây chuyện của mẫu cần lo lắng nữa, cho nên xem thế giới bên ngoài – cái thế giới mà quen thuộc ."

"Ngoài Nam Quốc, Bắc Minh, Đông Ly, Tây Kỳ, những quốc gia đều và sự việc khiến hứng thú, còn cả mỹ thực với hương vị khác ."

"Tuy nhiên, trạm đầu tiên, định Tây Kỳ."

"Ta , Tây Kỳ một vị chế độc đại sư, thế gian tất cả các loại độc đều loại nào mà điều chế thuốc giải."

"Hộ vệ của cũng trúng độc, y thuật của hiện tại giải , cho nên dẫn tìm đó."

Mặc Trì Tiêu yên lặng xong những điều nàng .

Hắn , nếu nàng giải độc cho hộ vệ, bất kể xa bao nhiêu, vị đại sư ẩn cư thâm sơn, cũng sẽ nàng tìm đó, mang về Nam Quốc.

Hắn cũng , thể cùng nàng .

, đây là thứ nàng cần.

Nàng , vốn dĩ là tự do.

Đến tùy ý, vướng bận, ràng buộc.

Mặc Trì Tiêu thấy chậm rãi thốt một câu: "Ngươi sẽ rời bao lâu?"

"Khoảng ba năm?" Khương Sơ Tĩnh nghiêm túc nghĩ nghĩ, , "Ta cũng chắc chắn, nhưng hẳn là ba năm."

Thời gian ba năm, hẳn là đủ để nàng tùy ý theo tâm , khắp ba quốc gia còn .

Mà ba năm , Bùi Vọng phục quốc thành công, trở thành Hoàng đế Bắc Minh. Nam Huyên Đế băng hà, Nam Quốc tân đế đăng cơ.

Nàng chứng kiến bất kỳ quá trình phục quốc gian nan, đoạt đích nào. Càng chút hứng thú nào trong việc phò tá bất kỳ ai lên ngôi.

Nàng gieo nhân, khiến những kẻ đầu từng một yêu nàng đến cực điểm, coi nàng như sinh mệnh, cam tâm tình nguyện dâng tặng nàng tất cả thứ đời.

Vậy thì, nàng chỉ cần đợi chuyện an bài, xuất hiện tầm mắt của bọn họ, thu hoạch quả của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-273-nang-muon-von-di-la-tu-do-ket-thuc-chinh-van.html.]

Ngày đêm mong nhớ, khắc khoải quên, như tình nhớ mới điên cuồng sinh sôi.

Khi gần khi xa, khó lòng nắm giữ, như mới hoảng sợ mất , tình yêu càng thêm khắc cốt ghi tâm.

Đế vương nắm giữ một quốc gia, cần đế vương chi thuật.

Mà nàng chỉ cần câu trái tim của những kẻ đầu , là thể đạt tất cả những gì .

Mặc Trì Tiêu nhắm mắt , giọng thể cảm xúc: "...Ta ."

Khương Sơ Tĩnh nam nhân mắt.

Tiêu Càn, Tiêu Hành, Bùi Vọng. Ngay từ ban đầu, bọn họ chính là mục tiêu của nàng.

Còn mắt, đầu tiên gặp nàng khi nàng đến thế giới .

Nàng vẫn còn nhớ tám chữ mà ngày đó.

[Sơ dương phá vụ, Tĩnh nguyệt lâm song]

Có lẽ, nàng là điều ngoài ý của .

Hắn cũng là điều ngoài ý của nàng.

Khương Sơ Tĩnh siết chặt cánh tay vòng quanh cổ Mặc Trì Tiêu, nhẹ nhàng kề sát môi , ánh mắt chuyên chú: "Mặc Trì Tiêu, yêu từ khi nào ?"

Mặc Trì Tiêu từng với nàng tiếng "yêu", từng gọi tên tự của nàng. Thậm chí, từng một câu, rằng thích nàng.

Hồi đáp nàng, là bàn tay rộng lớn của nam nhân nâng niu gương mặt nàng, nụ hôn khẽ đặt xuống.

Hơi thở quấn quýt, khí tức giao hòa.

Nụ hôn càng lúc càng sâu, càng thêm mãnh liệt.

Hai quấn quýt ngã xuống giường, tình khó tự kiềm.

Yết hầu Mặc Trì Tiêu khẽ động, dậy kéo giãn cách, song nàng giữ .

"Nếu còn nhịn nữa, sẽ rời mất."

Sau mấy năm Trầm Chu sẽ ở bên cạnh nàng, nàng thể nào cứ mãi ăn chay.

Thôi thì, một bát nước đo bằng.

gặp mặt đầu tiên, là nàng kéo nhập cuộc, thì cứ để . Những , .

Như , hẳn là công bằng chứ?

Mặc Trì Tiêu cúi xuống bên tai nàng, thở hỗn loạn, nóng bỏng phả xuống, mang theo dục vọng khiến mềm nhũn chân.

Giọng càng thêm khàn đặc, tựa như đang xác nhận tâm ý nàng cuối: "...Ta nàng hối hận."

Khương Sơ Tĩnh hôn lên môi thầm thì, hai gần như còn một kẽ hở nào.

"Nếu khiến thoải mái... mới hối hận."

Thời gian trôi qua, ba năm thoắt cái trôi.

Dương xuân tháng ba, tuyết tích tụ tan ngày mùng năm tháng ba, nắng ấm trải dài, khí hậu trở nên ấm áp, mặt đất ngủ đông một mùa đánh thức, khắp nơi tràn ngập sức sống.

Ngày , chính là Quốc khánh do tân đế Nam Quốc ban hành khi đăng cơ. Cả Nam Quốc chìm đắm trong những lễ hội long trọng.

Triều đình miễn phí phát lương thực, vải vóc cho bách tính, chợ, các thương nhân cần nộp thuế giao dịch trong tháng. Khắp các ngõ phố, đoàn múa lân sư rồng qua , nghệ nhân tạp kỹ trình diễn những màn mạo hiểm kịch tính, khiến đám đông reo hò vang dội.

Nghe , Hoàng đế tân nhiệm của Bắc Minh đến Nam Quốc, sẽ yết kiến tân đế, ký kết hiệp định đình chiến giữa hai nước, thiết lập bang giao. Vị Nhiếp Chính Vương điện hạ của Đông Ly cũng đến Nam Quốc, với tư cách là bên chứng kiến.

Trong kinh thành, đường lớn ngõ nhỏ tấp nập, tiếng vang vọng khắp nơi.

Một cỗ xe ngựa trang trí tao nhã từ từ dừng , rèm xe khẽ động, một thiếu nữ che mặt bằng khăn voan thướt tha bước xuống.

Dù khăn voan che dung mạo thiếu nữ, nhưng vẫn giấu thần thái tuyệt mỹ của nàng. Lông mày như núi xa, tựa vầng trăng non uốn lượn, điểm vầng trán trắng ngần mịn màng. Đuôi mày khẽ nhếch, đôi mắt sáng trong veo.

Thiếu nữ khoan thai bước đến quầy bán tranh đường, dừng chân .

Chủ quán mặt mày tươi rói, nhiệt tình hỏi: "Cô nương vẽ hình gì bằng đường, chữ gì?"

Thiếu nữ khẽ nghiêng đầu, giọng trong trẻo: "Cứ một câu, chúc sinh thần khoái lạc ."

Chủ quán kinh ngạc: "Sinh thần của cô nương trùng ngày Quốc khánh, đây thật là điềm lành, những ngày ắt hẳn sẽ thuận buồm xuôi gió như ý."

Thiếu nữ cong cong khóe mắt, khăn voan khẽ lay động: "Quả thật trùng hợp."

Đợi tranh đường thành, thiếu nữ đưa tay trả tiền, lẽ cần ba đồng, nàng trực tiếp đưa một thỏi bạc vụn.

Nàng thản nhiên: "Ông chủ cần trả tiền thừa, hôm nay Quốc khánh đúng dịp sinh thần của , cứ coi như là lấy may mắn ."

Nàng ăn tranh đường, một chậm rãi dạo bước phố.

Vô tình , chợt một nắm lấy cổ tay.

Một giọng quen thuộc, truyền đến từ phía .

 

Loading...