Cung Quý nhân như một công cụ hình người thúc đẩy mối quan hệ giữa nam nữ chính trong cuốn sách trở nên nồng ấm hơn.
Hiện tại là người được sủng ái nhất, nhưng kết cục lại không tốt.
Cố Nghi thở dài, cùng là công cụ hình người trong sách thôi mà, haiz.
Cố Mỹ nhân cũng là một công cụ hình người.
Vai trò lớn nhất của cô là tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa nam nữ chính.
Đợi đã, đây có phải là nguyên nhân gốc khiến cô c.h.ế.t đi sống lại nhiều lần không?
Cố Nghi bỗng nhiên bừng tỉnh, không thể tin được rằng cho đến bây giờ cô mới nghĩ đến điều này.
Lần đầu tiên hoàng đế gặp Triệu Uyển là ở Tú Di điện.
Hôm đó trời mưa to, Triệu Uyển bị Cố Mỹ nhân phạt quỳ.
Triệu Uyển quỳ dưới mưa vô cùng thê thảm, nước mắt hòa cùng nước mưa chảy xuống khuôn mặt tái nhợt như giấy, khổ sở van xin Cố Mỹ nhân.
Đáng tiếc Cố Mỹ nhân lại thờ ơ, còn lạnh lùng trách mắng cô ấy.
Tất cả những điều này tình cờ bị vị hoàng đế đã lật trúng thẻ bài của Vương Quý nhân ở Tú Di điện trông thấy.
Hoàng đế nói trong cung không thể dung túng được cô nên Cố Mỹ Nhân đã offline.
Vậy thì câu hỏi đặt ra là làm thế nào mà nam nữ chính có thể gặp nhau mà cô không phải chết?
[1]: y phục cá bay (phi ngư phục) là một loại trang phục truyền thống của người Hán xuất hiện lần đầu tiên vào triều đại nhà Minh, cũng là tên cụ thể thường dùng để chỉ một chiếc áo choàng được trang trí bằng các hoa văn của cá bay.
Giờ Thân ba khắc, Võ công công – tổng quản của Kính sự phòng [1] đang cầm ngọc bài đợi ở Thiên Lộc các.
Cao công công bước ra, liếc nhìn mấy tấm ngọc bài trên đĩa. Mấy thẻ đầu là bốn vị phi: Đoan phi, Kính phi, Đức phi và Thục phi. Vì trong cung chưa có Tần, cũng chưa có Tiệp dư, nên theo sau là Cung Quý nhân, Điền Quý nhân và Vương Quý nhân.
Cao công công đưa tay dời tấm ngọc bài của Vương Quý nhân lên trước Điền Quý nhân.
Hàng thứ hai là những Mỹ nhân mới vào.
Cao công công đã dời Cố Mỹ nhân của Tú Di điện đến vị trí đầu tiên.
“Được rồi, ngươi vào đi.”
Võ công công nhíu mày, cúi đầu không nói một lời, cầm ngọc bài tiến vào trong phòng.
Nhưng chỉ được một lát liền lui ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-10-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Anh ta lắc đầu với Cao công công.
Quả nhiên hôm nay không lật thẻ bài.
Mê Truyện Dịch
Cao công công: “Vậy ngày mai ngươi hãy đến.”
Sáng sớm hôm sau, mặc dù Vương Quý nhân không cho gọi hai vị Mỹ nhân vào điện ăn sáng, nhưng theo quy định, hai người bọn họ sau khi ăn sáng xong vẫn phải đến chính điện thỉnh an Vương Quý nhân – chủ nhân của một điện.
Tiếc là hôm nay hai vị Mỹ nhân ngồi ở trên ghế dài chờ đợi khoảng một canh giờ, cung nữ mới đến nói Vương Quý nhân không khỏe nên không ra gặp bọn họ.
Cố Nghi trong lòng lo lắng, hôm nay vốn cô muốn hàn huyên với Vương Quý nhân vài câu, thuận tiện nghĩ xem tối mai nên làm gì, nhưng tiếc là Vương Quý nhân không ra gặp cô.
Cố Nghi ôm một bụng lo lắng rời đi, trên mặt lộ ra vẻ lo âu.
Trở lại Tây điện, sau khi đã bình tĩnh lại, Cố Nghi dựa vào hai lần trải nghiệm trước đó để xem xét lại chi tiết cốt truyện một lần nữa.
Lần đầu tiên cô đưa tấm vải lụa cho một cung nữ nên nữ chính không đến Tú Di điện, vì thế không gặp được nam chính.
Lần thứ hai cô không cướp ngọc, nữ chính đã tới Tú Di điện đưa vải sớm hơn, vì thế không gặp được nam chính.
Lần thứ ba cô cũng không cướp ngọc, chỉ là muốn tăng thêm độ hảo cảm, nữ chính đã tới Tú Di điện đưa vải sớm hơn, vì thế không gặp được nam chính.
Lần này nếu nữ chính đến đưa vải như đã định, liệu cô ấy có thật sự phải đứng dưới cơn mưa tầm tã mới có thể gặp hoàng đế không?
Nếu như khi hoàng đế đến, cô sai Triệu Uyển đưa vải lụa đến chính điện, chưa nói đến việc Triệu Uyển có thể vào gặp hoàng đế hay không, nếu thật sự đi vào, một nữ nhân xinh đẹp như vậy được dâng lên hoàng đế thì rất có thể ngày hôm sau Vương Quý nhân sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô luôn.
Sao mà khó khăn quá, thời gian để lại cho cô cũng không còn nhiều.
Hoàng đế có thể gặp nữ chính ở nơi khác không? Ví dụ như ngự hoa viên?
Cô nhớ nữ chính đã từng nói sau khi làm việc xong thường thích đi dạo ở đó, lần trước hoàng đế cũng đi qua hoa viên, mặc dù cách một hồ nước nhưng cũng không phải là không thể.
Trong truyện, nam nữ chính không phải tình cờ gặp nhau rất nhiều lần à!
Nghĩ tới đây, Cố Nghi cảm thấy mình có thể làm lại lần nữa.
Trời tối, cô quay lại con đường mòn bao quanh nữ chính lần trước.
Nhưng lần này cô đợi đến khi trăng sáng, nữ chính cũng không xuất hiện, xung quanh vô cùng yên ắng.
Cố Nghi cầm chiếc đèn lồng giấy trắng đi đến cuối đường đá, nhìn về phía cổng cung điện phía xa.
Thế nếu cô tìm cách… bỏ chạy thì sao?