Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 175: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 04:08:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Trường Thông hai tay nhận lấy, cúi đầu tạ lễ, sau đó mới quay sang dặn tiểu lại: “Mau, đưa trà nóng cho phu trạm.”

Tiểu lại bưng bát trà nhanh chóng tiến lên.

“Đa tạ.” Phu trạm vừa vượt qua một đoạn dài từ Cừ Thành, đêm ngày phi ngựa không ngơi nghỉ, mệt mỏi vô cùng, vừa nhận lấy bát trà liền uống một hơi cạn sạch. “Hạ quan đã giao thư, xin cáo từ.”

Cố Trường Thông gật đầu, cầm lấy bức thư trở về nha phủ, đi thẳng đến thư phòng, nơi không có ai mới mở thư ra xem.

Ông bất giác nín thở, đọc kỹ từng chữ từng lời trong bức thư. Ông đọc xong liền thở dài một hơi. Trong thư, hoàng đế triệu ông vào kinh để báo cáo công tác, đồng thời triệu cả Chu thị cùng vào kinh, danh nghĩa là để bàn về chính sách thuế trà của triều đình.

Như vậy, ông đoán quả thật không sai.

Người phụ nữ đó chính là Lưu Thái phi, mẫu phi của Thận vương.

Cố Trường Thông cẩn thận gấp thư lại, đặt vào trong hộp gấm trong thư phòng.

Mê Truyện Dịch

Ông suy nghĩ một lúc, rồi cầm bút viết một bức thư nữa. Ông viết xong liền vội vàng ra khỏi phòng, gọi một tiểu lại đến: “Mau đi đến nhà họ Chu, giao thư này tận tay Chu Đình Hạc, tuyệt đối không được giao cho ai khác.”

Lưu Thái phi hiện đang ở đồn điền trà của nhà họ Chu tại Li Sơn, phải cẩn thận giám sát.

Nửa tháng trước, ông tình cờ gặp Chu Đình Hạc từ Thanh Châu trở về. Chu Đình Hạc liền dừng xe ngựa lại, đến chào ông. Ban đầu ông không để ý, nhưng người phụ nữ vẫn ngồi trong xe lại khẽ vén rèm xe ra nhìn một cái.

Chỉ một cái nhìn thoáng qua nhưng đã bị Cố Trường Thông bắt gặp.

Chu Đình Hạc nói rằng người phụ nữ đó là một lữ khách đã đi thuyền trà từ sông Lạc của phủ Thanh Châu đến Cừ Thành. Nhưng lần đầu bà ta đi xa, đến Cừ Thành thì bị trộm lấy mất tiền bạc, không nơi nương tựa, Chu Đình Hạc bèn thu nhận bà ta, cũng chẳng đáng gì, chỉ nuôi thêm một người, cho đến đồn điền trà làm việc phơi trà mà thôi.

Hôm đó Cố Trường Thông đang nghỉ phép, chỉ mặc thường phục, nghe qua không thay đổi sắc mặt, chỉ khen ngợi Chu Đình Hạc vài câu. Nhưng khi về đến nhà, ông ngẫm lại, đêm đó liền gửi thư khẩn cấp cho hoàng đế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-175-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

Dù đã nhiều năm trôi qua, người phụ nữ đó đã không còn như trước nữa, nhưng Cố Trường Thông vẫn nhận ra bà ta. Khi còn làm việc ở nha môn của bộ Hộ tại kinh thành, ông đã may mắn được thấy tiên đế vi hành, thoáng nhìn thấy dung nhan của Lưu phi trong kiệu. Năm đó, Lưu phi hạ sinh hoàng tử thứ ba tên Tiêu Luật, được sủng ái nhất trong lục cung, cả kinh thành ai ai cũng tò mò, muốn được nhìn thấy dung nhan của bà ta. Cố Trường Thông đã từng thấy bà ta.

Chuyện liên quan đến Lưu Thái phi là chuyện trọng đại, bà ta không ở trong kinh thành đã là chuyện lạ. Rời khỏi Thanh Châu, lên phía bắc đến Cừ thành, lại càng kỳ quặc hơn.

Trong lúc chờ đợi Chu Đình Hạc đến, Cố Trường Thông liền sai người về nhà họ Cố gửi thư, chuẩn bị cho việc vào kinh.

Khi Cố Trường Thông và Chu Đình Hạc sắp xếp mọi việc xong xuôi, xuất phát lên đường đã thêm hai ngày nữa trôi qua.

Ngày đầu tiên của tháng mười một, kinh thành đột ngột đón trận tuyết mùa đông đầu tiên.

Cố Nghi đứng bên cửa sổ ngắm tuyết, những bông tuyết bay tán loạn rơi xuống phủ trắng bức tường đỏ và mái ngói vàng. Cô phóng tầm mắt nhìn ra xa, phía tây vẫn là những bức tường cung điện nối tiếp, mái cong vút, kết cấu đấu vào nhau.

Đào Giáp thấy cô đứng bên cửa sổ đã khá lâu, liền nói: “Ti thiện ti hôm nay đã sai người báo rằng loại cát đen để rang hạt dẻ mà Mỹ nhân hỏi đã “nuôi” xong rồi, hỏi Mỹ nhân có muốn đến thử không?”

Cố Nghi quay đầu lại: “Đã xong rồi sao?” Hạt dẻ mới hái có lẽ cũng không thể để lâu thêm được nữa.

Đào Giáp gật đầu: “Mấy hôm trước, Cao công công còn nói rằng Lễ Vạn Thọ sắp đến, các cung đều đang chuẩn bị, Mỹ nhân có dự định gì không?”

Lễ Vạn Thọ… Phải rồi, đã là tháng mười một. Cố Nghi từ khi lỡ mất một nghìn lượng bạc, mấy ngày nay vẫn buồn bã không vui, bất giác giờ đã là tháng tháng mười một rồi, chỉ hai tháng nữa là đến năm mới…

Cô không khỏi nắm chặt tay.

“Đi thôi, chúng ta đến phòng bếp xem thử.”

Bên ngoài phòng bếp có một chỗ để dành riêng khi nào các Quý nhân trong cung có hứng thú có thể đến đây tự tay thử làm chút món ăn. Lần trước Cố Nghi đã đến đây làm bánh hoa hạnh, vì thế không còn xa lạ gì. Cô vén rèm bước vào, hơi ấm bên trong xua tan cái lạnh giá buốt bên ngoài. Cố Nghi nhìn thấy một chiếc chảo sắt đặt bên tường, cô cởi áo choàng màu xanh sẫm ra đưa cho Đào Giáp, rồi bước đến gần.

Ngay lập tức, một cung nhân của phòng bếp tiến lên đón: “Cố Mỹ nhân đến rồi, “cát” này đã được nuôi dưỡng mấy ngày, Mỹ nhân có muốn thử không? Nô tài sẽ mang hạt dẻ đã bóc sẵn đến ngay.”

Loading...