Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 18: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:26:45
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Li hỏi thăm một vòng bên ngoài điện, mới biết Hoa Hòe đã rời Tú Di điện từ sáng sớm, nói rằng muốn đi tìm mấy chị em lúc trước cùng vào cũng để ôn lại chuyện cũ, nhất định sẽ quay lại Tú Di điện làm việc trước khi Vương Quý nhân trở về điện.

Nhưng cho đến bây giờ vẫn không thấy bóng dáng đâu.

Hoàng Li đành phải sai một cung nữ khác đưa chiếc trâm đến Ti bảo ti.

Sau khi Cố Nghi ăn sáng xong, Tề Mỹ nhân sai cung nữ đến tìm cô, nói trong nhà vừa gửi đồ cho cô ấy, bảo cô đến chọn vài món.

Cô và Tề Mỹ nhân cùng sống trong điện phụ của Tú Di điện, ngày thường cũng hay qua lại chăm sóc lẫn nhau.

Cố Nghi sửa soạn quần áo và trang điểm rồi đi tới Đông điện.

Tề Mỹ nhân nhìn thấy Cố Nghi tươi cười đi đến thì trong lòng nghi ngờ. Nghe nói tối hôm qua hoàng thượng đã vứt bỏ cô rồi đi đến chỗ của Vương Quý nhân, vốn muốn an ủi cô vài câu nhưng nhìn dáng vẻ hiện tại của cô, dường như không cần sự an ủi gì.

Tề Mỹ nhân từ trước đến nay vẫn kiệm lời, lúc này không biết nên nói gì mới tốt, chỉ có thể bày từng món đồ lên bàn: “Muội chọn đi, đều là đồ vô giá trị cả.”

Cha của Tề Mỹ nhân là quan ở kinh đô, giữ chức vụ Hữu thị lang Lại bộ, chính tam phẩm, gia thế cao nhất trong số các Mỹ nhân mới phong.

Có đường để gửi ít đồ vào trong cung.

Trên bàn quả nhiên có một vài món đồ như mặt ngọc, quạt tròn và mấy thứ khác nữa.

Mấy hôm nay trời nóng, Cố Nghi đưa tay lấy một chiếc quạt tròn.

Không ngờ dưới chiếc quạt tròn lại có một cuốn sách mỏng, bên trên viết ba chữ to đùng “Cẩm Bình Ký”.

Cô vừa mới “Ơ” một tiếng, Tề Mỹ nhân đã nhanh chóng cất cuốn sách mỏng đi.

Cẩm Bình Ký gì? Chẳng lẽ là sách người lớn?

Cố Nghi nhìn Tề Mỹ nhân luống cuống tay chân, hai má đỏ bừng.

Mê Truyện Dịch

Bởi vì Tề Mỹ nhân lớn hơn Cố Mỹ nhân ban đầu nửa tuổi, Cố Nghi mỉm cười, đôi mày cong cong: “Tề tỷ tỷ, Cẩm Bình Ký là gì vậy?”

Tề Mỹ nhân giấu cuốn sách sau lưng, vẻ mặt xấu hổ: “Không có gì, chỉ là một cuốn truyện mua ngoài chợ thôi.”

Cố Nghi: “Đưa ta đọc với. Ta thích nhất là đọc truyện, ngày thường cũng thích viết truyện lắm!”

Tề Mỹ nhân kinh ngạc: “Muội thật sự viết truyện à?”

Cố Nghi gật đầu: “Đương nhiên!” Ba ngày trước khi mới xuyên tới đây, cô ngây thơ cho rằng mình có thể ở hậu cung viết truyện, kết giao bạn bè để g.i.ế.c thời gian.

Ai ngờ rằng lại xuyên thành bia đỡ đạn, tức thiệt chớ.

Tề Mỹ nhân: “Nếu muội cho ta xem cuốn truyện muội viết thì ta sẽ cho muội mượn quyển Cẩm Bình Ký này.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-18-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

Cố Nghi bảo Đào Giáp quay về lấy bản thảo mà cô viết.

Tề Mỹ nhân nhìn thấy một chồng bản thảo thì đôi mắt sáng lên, sau khi hai người trao đổi sách thì mỗi người ngồi một góc im lặng đọc.

“Cẩm Bình Ký” là một câu chuyện giản dị, là giấc mơ của một cô gái xinh đẹp, trong mơ gặp một thư sinh. Sau này khi cô ấy tỉnh dậy đã gặp được thư sinh này, nên đã cố tình đánh rơi chiếc khăn tay, cuối cùng gả cho vị thư sinh này.

Cố Nghi cảm thấy hối hận vì đã cho Tề Mỹ nhân xem kịch bản mà cô viết.

Tề Mỹ nhân lật xong cuốn truyện trong tay, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Cố Nghi, sắc mặt có chút tái nhợt.

Có lẽ tam quan đã bị đả kích quá lớn…

Cố Nghi cố gắng vớt vát: “Tề tỷ tỷ, thực ra… đây chỉ là bản thảo đầu thôi… có thể sửa…”

Tề Mỹ nhân ngắt lời cô, vội vàng nói: “Sau đó thì sao? Mộ Dung tiên quân thật sự yêu Lưu tiểu thư vô dụng gì đó sao? Vậy… Y Y phải làm thế nào?”

Y hệt fan của nữ chính vậy.

Liễu Y Y là nữ chính trong truyện, vì sư phụ Mộ Dung tiên quân, tự xưng linh căn, hy sinh sự trong trắng của mình để loại bỏ độc tình trên người anh ta. Nào ngờ Mộ Dung tiên quân trở mặt không thừa nhận, lại đi dây dưa với Lưu tiểu thư.

Thể loại đau khổ m.á.u chó.

Cố Nghi: “Ta vẫn chưa viết xong, hai ngày nay bận bịu quá.”

Tề Mỹ nhân lo lắng nói: “Cố muội muội có khó khăn gì cứ nói với ta. Bộ truyện tiên hiệp kỳ duyên này nhất định phải viết tiếp.”

Cố Nghi – người có được một fan hâm mộ sách – đã tạm biệt Tề Mỹ nhân.

Viết truyện gì đó chỉ để g.i.ế.c thời gian thôi.

Bổng lộc hàng tháng của Mỹ nhân không nhiều, ngày thường phải đút lót cái này đút lót cái kia nên cũng tốn rất nhiều.

Hạt đậu bằng vàng duy nhất cũng đã được dùng để bảo toàn tính mạng.

Viết truyện để kiếm tiền?

Cố Nghi vừa suy nghĩ vừa vô thức sờ túi ở thắt lưng, chạm vào miếng ngọc bội hình thỏ trắng.

Đúng rồi, miếng ngọc bội của nữ chính vẫn còn trong tay cô.

Là đạo cụ quan trọng để thúc đẩy cốt truyện, cô phải trả lại ngọc bội kịp thời.

Nghĩ đến đây, để tránh đêm dài lắm mộng, Cố Nghi liền sai Đào Giáp đi nhanh đến Hoán y cục gọi Triệu Uyển tới.

Loading...