Bên tai hắn mơ hồ nghe thấy tiếng pháo hoa từ tiền điện truyền đến, nhưng sắc mặt của Tiêu Diễn đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Cố Nghi gượng cười, lên tiếng hỏi: “Bệ hạ vừa ngắm đèn à? Thần thiếp nghe nói trước điện có dựng một ngọn Thiên Đăng Sơn, tráng lệ vô cùng..”
Tiêu Diễn chỉ “Ừ” một tiếng, rồi bước ngang qua cô, tiến thẳng vào trong điện.
Có vẻ như tâm trạng của Tiêu Diễn lại không tốt.
Cố Nghi bèn nhìn Cao Quý công công với ánh mắt cầu cứu.
Cao Quý công công hiếm khi thở dài, hạ giọng nói: “Dạo này bệ hạ thường xuyên tái phát bệnh đau đầu, giấc ngủ không ngon. Mỹ nhân nên khéo léo, cố gắng an ủi bệ hạ nhiều hơn.”
Thì ra là vậy.
Cố Nghi cảm kích nói: “Cảm ơn công công đã nhắc nhở.” Nói xong, cô xoay người nhanh chóng bước theo.
Đợi Tiêu Diễn đã ngồi xuống, Cố Nghi liền rót một chén trà, đẩy về phía hắn: “Bệ hạ uống trà đi.”
Tiêu Diễn thấy cô cười rụt rè, liền nói: “Ngồi xuống đi.”
Hắn dời tầm mắt, ánh mắt vô tình lướt qua cuốn sách trên bàn, là một cuốn “Bản đồ chú giải tập hợp về kinh thủy Đại Mạc”.
“Nàng đang đọc cuốn này?”
Cố Nghi trong lòng thoáng chút lo lắng, hôm nay cô đã xem qua bản đồ nhưng quên thu dọn. Cô liền cười nói: “Thần thiếp đọc để giải khuây thôi. Non nước Đại Mạc thật xinh đẹp, thần thiếp trong lòng ngưỡng mộ. Dù không có duyên đặt chân đến nhưng nghĩ rằng xem sách cũng tốt nên mới xin Ti tịch ti ban cho cuốn sách này.”
Tiêu Diễn nghe vậy, ánh mắt khẽ động, liền tiện tay lật xem cuốn sách. Hắn thấy cả phần hình lẫn chữ đều rất tinh tế, vẽ chi tiết các dãy núi, sông hồ ở Đại Mạc, ghi chép từng thành trấn dọc theo sông rất tỉ mỉ.
“Cuốn bản đồ này cũng thú vị đấy.”
Cố Nghi thấy nét mặt của Tiêu Diễn dịu đi đôi chút, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm: “Bệ hạ đã dùng bữa tối chưa? Trong cung thần thiếp còn có quýt, bệ hạ muốn nếm thử không?”
Tiêu Diễn khẽ cười: “Không cần, chuẩn bị nước tắm đi, trẫm mệt rồi.”
Cố Nghi hơi ngẩn ra, Cao Quý công công liền xoay người ra lệnh người chuẩn bị nước tắm.
Sau khi Tiêu Diễn tắm xong, cung nhân lại thay nước, chuẩn bị cho Cố Nghi tắm. Đến khi Cố Nghi tắm rửa xong đã gần đến giờ Hợi.
Trong tẩm điện đã không còn người ngoài, cô nhìn qua lớp màn mỏng thấy Tiêu Diễn nằm trên giường, mắt nhắm hơi thở nhẹ nhàng, lồng n.g.ự.c phập phồng đều đặn, có vẻ như đã ngủ say. Quả thật là rất mệt.
Cố Nghi nhẹ nhàng nằm xuống giường, kéo chăn đắp lại cho cả hai rồi nhắm mắt lại. Chẳng bao lâu sau, cô cũng thiếp đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-192-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
*
Vào đêm giao thừa, tiếng pháo nổ vang khắp cung, khắp nơi đều giăng đèn kết hoa. Mọi người trong cung tấp nập đi chúc Tết nhau, dù Cố Nghi không thích giao thiệp với các cung khác nhưng vẫn phải tuân theo lễ nghi mà đi chúc Tết theo thứ bậc.
Trong số bốn vị phi, chỉ có cung Lạc Anh vì Đức phi đang bị phạt đóng cửa tự kiểm điểm nên cửa cung vẫn khép chặt. Cố Nghi liền ở bên ngoài cung Lạc Anh viết hai câu chúc phúc lên “sổ ghi chép”, coi như đã chúc Tết Đức Phi xong.
Khi cô đi xong nơi của ba vị phi còn lại và vài vị Quý nhân thì trời cũng đã tối.
Đúng giờ Tuất.
Yến tiệc đêm giao thừa được tổ chức tại nội đình.
Cố Nghi thay bộ y phục mới, mặc áo váy màu chàm, áo khoác dày màu đỏ sẫm, trên búi tóc cài nghiêng một đôi trâm hoa mai hồng bảo thạch.
Trước mặt là một bàn đầy những món ngon mỹ vị, cô ngồi ngay ngắn chỉnh tề, chỉ còn một ngày nữa là bước sang năm mới. Qua Nguyên Đán, so với lần trước cô lại sống thêm một ngày nữa.
Sau vài tiếng xướng hô trong đình, các cung nhân từ bên ngoài lần lượt bước vào, bày đĩa sứ trong khay lên bàn trước mặt mọi người. Cố Nghi nhìn thấy trong đĩa sứ có mấy chiếc sủi cảo trắng mềm, không khỏi cảm thán.
A, lâu lắm rồi không được ăn sủi cảo.
Vì là dịp năm mới, ăn sủi cảo sẽ mang lại điềm lành. Người nhận được sẽ xem đó như điềm báo tốt lành cho cả năm.
Trong dân gian, người ta thường đặt đồng xu vào sủi cảo, nhưng trong cung, thứ được kẹp trong sủi cảo lại là thẻ tre nhỏ màu xanh ngọc, trên đó khắc các chữ về vàng bạc châu báu..
Cố Nghi nhắm mắt, thầm cầu nguyện hàng trăm lần.
Hãy cho tôi ăn được thẻ thỏi vàng đi.
Thẻ tre thỏi vàng, làm ơn đi.
Tín nữ nguyện nửa năm không uống trà sữa.
Một cung nhân áo xanh tiến đến trước bàn của cô, miệng nói: “Chúc Cố mỹ nhân năm mới đại cát!” Rồi đặt đĩa sứ lên bàn cô.
Cố Nghi cúi nhìn, đếm kỹ, có sáu chiếc sủi cảo, không biết tỷ lệ trúng thưởng là bao nhiêu đây.
Mê Truyện Dịch
Khi trước mặt mọi người đều đã có đĩa sứ đựng sủi cảo, hoàng đế cầm đũa, mọi người liền theo đó mà cầm đũa lên.
Cố Nghi ăn chiếc sủi cảo đầu tiên, đó là một chiếc sủi cảo có vỏ mỏng, nhân đầy, nước súp thơm ngọt. Cô nhai từ từ, nhưng bên trong không có gì đặc biệt. Tuy vậy, cô không nản lòng, gắp chiếc sủi cảo thứ hai để thử, ngay khi vừa cho vào miệng, cô đã cắn phải một vật cứng.