Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 221: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 04:10:35
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi biết trả lời câu này rồi!

Cố Nghi tự tin trả lời: “Trong nhà thần thiếp còn có một em trai, tên là A Chiêu, Cố Chiêu…”

A Chiêu.

Tay phải trong ống tay áo của Tiêu Diễn siết chặt lại.

Mê Truyện Dịch

Thật sự là có… một người tên Cố Chiêu.

Cố Nghi thấy sắc mặt Tiêu Diễn bỗng tối lại mà không rõ lý do.

Cô nhẹ nhàng gọi: “Bệ hạ…”

Tiêu Diễn ngẩng lên, đôi mắt nâu sẫm như lưu ly lóe sáng, nhưng lại mỉm cười nói: “Đúng là một cái tên hay.”

Thật sao?

Cố Nghi không hiểu, chỉ đáp: “Tạ bệ hạ khen ngợi…”

*

Ngày xe ngựa rời khỏi Dương Thành, trời trong nắng ấm. Suốt cả tháng trời, Cố Nghi đều ở trên xe, nghỉ chân tại các trạm dịch.

Đường chính đi về phương bắc phần lớn đều gồ ghề, nhưng càng đến gần kinh thành, đường càng bằng phẳng, cây cối hai bên đường cũng ngay ngắn hơn.

Cố Nghi tò mò vén rèm xe nhìn ra ngoài, không kìm được thốt lên: “Những ngày gần đây đường đi quả thật dễ chịu hơn nhiều.”

Tiêu Diễn theo ánh mắt cô nhìn ra ngoài xe, nói: “Đường từ kinh thành về phía nam, nhiều quan lại lơ là nhiệm vụ, các con đường ở một số châu quận bị hư hỏng nghiêm trọng, cần được sửa chữa. Những nơi đường thấp trũng, nước mưa tích tụ đầy, tất cả đều do chính quyền quản lý hời hợt, không ai kiểm tra hoặc răn dạy… Những năm gần đây các gia tộc lớn phần nhiều chỉ biết ăn chơi hưởng thụ mà chẳng làm được việc gì ra hồn…”

Cố Nghi buông rèm xe, quay lại mỉm cười.

Triều đình giả mạo đã bị lật đổ, tiếp theo đây cuộc đấu tranh phe phái trong triều đình chỉ càng ngày càng dữ dội hơn.

Lúc này thời tiết bên ngoài đã bắt đầu nóng lên, trong xe đốt lò hương ấm áp.

Cố Nghi cầm chiếc quạt tròn trong xe, khẽ quạt cho mình, rồi lại quạt cho Tiêu Diễn.

Cô khẽ cười: “Bệ hạ anh minh, nhất định sẽ sáng suốt chọn được người hiền tài.”

Tiêu Diễn thấy cô cười tươi như hoa, vẻ mặt hắn cũng giãn ra đôi chút, nhưng suốt đường đi, trong lòng hắn vẫn nặng trĩu một nỗi lo lắng mơ hồ.

Từ trước đến nay hắn không tin vào quỷ thần, nếu là ác mộng bình thường thì hắn sẽ không để tâm. Chỉ là giấc mơ đêm ấy quá chân thực, mỗi lần nhớ lại vẫn khiến hắn kinh sợ.

Trong giấc mơ của hắn, Cố Nghi… đã chết…

Chết như thế nào, c.h.ế.t vào lúc nào…

Phải chăng vì lý do này, trong những giấc mơ trước đây hắn mới khó có thể gặp Cố Nghi…

Tiêu Diễn khẽ nuốt nước bọt, nhìn về phía Cố Nghi, thấy cô đang vui vẻ ngắm cảnh xuân bên ngoài qua tấm rèm xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-221-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

“Cố… Nghi…”

Cố Nghi quay đầu lại, thấy Tiêu Diễn như muốn nói gì nhưng rồi lại thôi.

“Bệ hạ… có chuyện gì sao?”

Dạo gần đây Tiêu Diễn thực sự rất kỳ lạ.

Cô chờ một lúc lâu, chỉ thấy hắn khẽ cười, rồi lại không nói gì.

Được thôi.

*

Ngày về đến hoàng cung, xe ngựa đi qua cổng Chu Tước đã là giờ Hợi.

Trăng khuyết trên bầu trời cong như cây cung, cả chốn cung cấm chìm trong tĩnh lặng.

Cố Nghi mệt mỏi trở về cung Bình Thúy, vừa bước qua cổng, Đào Giáp đã vội vã chạy ra đón, trên mặt đầy vẻ cẩn trọng, trong mắt như ánh lên nước mắt.

Hai người nhìn nhau im lặng một lúc lâu.

Cố Nghi khẽ thở dài: “Ta mệt rồi, chuẩn bị nước tắm đi…”

Ngày hôm sau, đúng giờ Tỵ.

Hai thánh chỉ lần lượt được gửi đến Kiêm Hà điện và cung Bình Thúy.

Thanh Châu đã được khôi phục, hoàng thượng vui mừng khôn xiết.

Ban thánh chỉ nâng chức cho Uyển Tiệp dư và Cố Quý nhân cùng theo chuyến tuần du phương Nam, lần lượt phong làm Triệu phi và Nhu tần.

Vì cung Bình Thúy nhỏ hẹp, không còn phù hợp với vị trí của tần vị, Nhu tần được ban cho Hà Lạc điện, nơi đã bị bỏ trống đã lâu.

Lục cung vì thế mà trở nên nhộn nhịp, các cung nhân qua lại liên tục. Đức phi trước đây đã bị giáng làm Liễu tần, Triệu phi không có phong hiệu, chỉ đứng sau ba vị Đoan, Kính, Thục phi. Dưới hàng tần vị thì là Nhu tần có phong hiệu và Liễu tần không phong hiệu.

Cùng với việc thăng chức là những lễ vật chúc mừng từ các cung dâng đến. Cố Nghi trong một chốc đã thay đổi, đứng ở một vị trí cao hơn trong cung.

Các cung nữ đều đổi xưng hô thành “nương nương.” Cố Nghi được cung nhân vây quanh, chuyển về nơi xưa kia mình từng ở – Hà Lạc điện.

Trước cửa chính của điện đã chật kín các rương hòm cùng lễ vật từ các cung dâng đến.

Đa Lạc cười tươi tiến tới cúi chào và nói: “Chúc mừng Nhu tần nương nương!” Hai tay dâng lên một xấp danh sách lễ vật tô điểm bằng hoa văn màu đỏ.

Cố Nghi hào hứng xem danh sách, thấy rất nhiều bảo vật như bình hoa, hộp sơn, nghiên mực, nhưng lại không có vàng bạc thực thụ.

Haiz, cô gấp danh sách lại.

Đa Lạc phấn khích nói: “Nô tì vừa mới sắp xếp đồ đạc từ cung Bình Thúy chuyển tới, đi một vòng trong điện này mới biết nơi đây thật rộng lớn! Ở vườn sau còn có cả một hồ cá nhỏ, nương nương có muốn đi xem không ạ?”

Cố Nghi tuy là trở lại chốn cũ, nhưng chưa từng thấy Hà Lạc điện vào cuối xuân: “Đi xem thử nào…” Cô đi được hai bước rồi hỏi: “Ta muốn trồng cây sơn trà và cây anh đào trong điện này, đã đến Ti uyển ti hỏi thử chưa?”

Loading...