Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 228: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 04:10:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Nghi bỗng thực sự thấy hoảng sợ, nếu thực sự có con sớm, liệu có phải là làm lệch mạch truyện không? Hơn nữa nếu thực sự là cô mà không phải nữ chính có thai thì cảm giác như đây là một sai lệch lớn trong cốt truyện vậy…

Nhưng nếu là nữ chính có thai…

Cố Nghi nghĩ đến đây, hơi thở bỗng nhiên nghẹn lại.

Cô lắc đầu. Không được! Để an toàn, vẫn nên giữ nguyên mạch truyện là cách tốt nhất.

Cô vội vàng đặt bát thuốc xuống, đứng lên bước tới bàn trang điểm, kéo ngăn dưới cùng của chiếc hộp ba tầng ra, vén vài bông hoa ngọc trai ra, sau đó lấy ra một bình sứ cổ dài màu trắng ngọc.

Cô cầm trong tay, mở nút bình ra liền ngửi thấy mùi thuốc quen thuộc. Cô đếm thử, trong bình còn khoảng mười viên thuốc màu đen, đây là loại thuốc Y chính kê cho khi cô lên thuyền, chắc chắn công thức là công thức ban đầu.

Đa Lạc sẽ quay lại nhanh thôi, cô không dám trì hoãn, liền lấy ra một viên nuốt xuống.

Một lát sau, Đa Lạc cầm lọ mứt hạnh trở lại, thấy bát thuốc đã cạn sạch, liền đưa mứt hạnh cho cô: “Nương nương, nếu thấy đắng thì lần sau nô tì sẽ chuẩn bị sẵn mứt hạnh trước.”

Cố Nghi khẽ xoa trán, cố gắng mỉm cười: “Không sao, khi nào thấy đắng lại đi lấy mứt cũng không muộn.”

*

Từ khi trở về sau chuyến tuần du phương Nam, hoàng đế lên triều, các quan văn hết lần này đến lần khác dâng tấu khuyên nhủ về việc kế vị. Các tấu chương về việc lập Hậu và lập Thái tử đột nhiên nhiều lên gấp bội, trong các ứng cử cho vị trí hoàng hậu vốn chỉ có Đức phi và Thục phi, thì sau khi Đức phi bị giáng thành Liễu tần, chỉ còn Thục phi là ứng viên duy nhất nổi bật.

Tả tướng Tề Nhược Đường vì vụ án của con trai út là Tề Hoắc vào cuối năm trước mà đã thu mình, không dám nhiều lời. Tuy nhiên, các triều thần dựa vào cây đại thụ nhà họ Tề lại lần lượt phụ họa, đều khen ngợi Thục phi đức hạnh và tài năng, từ nhỏ đã có danh tiếng, là ứng cử viên tốt nhất cho ngôi vị hoàng hậu. Hữu tướng Liễu Phóng đương nhiên không đồng tình, dù Liễu tần bị trách phạt, nhưng không phải hoàn toàn không còn cơ hội. Ông ta cùng hai quan đại thần họ Vương và họ Cung đề nghị chọn hoàng hậu tài đức khác, cho rằng Thục phi vào cung đã hai năm nhưng không có con, quả thật không phải là lựa chọn tốt.

Triều đình vì chuyện này ầm ĩ, tranh luận không ngừng, nhưng hoàng đế không tỏ ra thiên vị, chỉ lặng lẽ làm người ngoài cuộc.

Sau hơn mười ngày ồn ào, có vị triều thần khác nêu ý kiến khác, đề xuất việc tái hôn cho Thận Vương mới nhập kinh, lập một Vương phi mới cho y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-228-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

Thận Vương vừa nghe tin này liền sợ hãi, sáng sớm hôm sau vội vã cầu xin được vào cung, quỳ gối tại điện, nước mắt lưng tròng, bày tỏ nỗi lòng đau khổ vì không thể quên được Thận Vương phi đã mất, cảm giác như cây ngô đồng sắp chết, uyên ương lẻ bóng, lại thề thốt cả đời này sẽ không tái giá.

Chuyện này tạm thời bị hoãn lại.

Sau buổi triều, Tiêu Luật được mời đến Thiên Lộc các, cung nhân đều lui ra ngoài.

Mê Truyện Dịch

Tiêu Luật mồ hôi đã đổ đầy trên trán, lo lắng đi qua đi lại trong các, nói: “Đám lão già đó lại định hại ta!” Y ngẩng đầu nhìn Tiêu Diễn ngồi phía trên, gương mặt thản nhiên, lại vội vàng bày tỏ lòng trung thành, nói: “Tiêu… Hoàng huynh… thần đệ tuyệt đối không có ý đó! Thần đệ từ khi về kinh đã luôn cẩn trọng, thậm chí còn không hay ra ngoài, những triều thần đó cố ý hãm hại thần đệ! Hoàng huynh, huynh cứ yên tâm, ngày nào huynh chưa có con nối dõi, thần đệ cũng sẽ không có con! Khi nào huynh lập Thái tử, lúc ấy thần đệ mới bàn tới chuyện này!”

Nếu Tiêu Diễn không có người nối dõi thì y chính là người kế vị, đám lão thần đó không động được đến Tiêu Diễn, liền quay sang gây rối, lần này y phải học cho khôn hơn.

Tiêu Diễn thấy Tiêu Luật như con thú bị nhốt, đi đi lại lại đầy căng thẳng, để y chịu đựng thêm một chút mới nói: “Ngươi sợ cái gì? Trẫm không nghi ngờ ngươi, ngươi sẽ không sao cả.”

Tiêu Luật dừng bước, nhìn kỹ Tiêu Diễn thấy sắc mặt hắn không đổi, dường như chẳng màng đến chuyện tranh cãi này. Y không nhịn được hạ giọng, nghi ngờ hỏi: “Phải chăng huynh đã có chủ ý rồi?” Nghĩ tới đây, trong lòng y mạnh dạn suy đoán: “Huynh… không phải định lập… Cố Nghi đấy chứ?”

Tiêu Diễn lạnh lùng nói: “Láo xược!”

Tiêu Luật ngay lập tức hiểu ra, bật cười: “Nhu tần nương nương cũng là lựa chọn tốt, chỉ tiếc là xuất thân không cao, muốn lập Hậu thì phải có con trước đã.”

Tiêu Diễn không vui, nói: “Ngươi cút đi.”

Trong lòng Tiêu Luật đắc ý, thầm nghĩ rằng mình đã đoán trúng tâm sự của hắn, nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ xuống nước: “Thần đệ xin cáo lui.” Rồi thản nhiên rời đi.

Chỉ trong vài ngày, Thái Vi điện lại nhộn nhịp kẻ đến người đi.

Thục phi từ khi giúp quản lý hậu cung và từng chủ trì tuyển tú cung nữ một lần đã im ắng suốt một thời gian dài. Nay lại bị đẩy vào tâm điểm của những lời đồn đại, như thể đang chỉ cách ngôi vị hoàng hậu có một bước, vì thế những người đến Thái Vi điện thử thăm dò và bày tỏ lòng trung thành ngày càng nhiều.

Loading...