Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 33: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:44:56
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Diễn nhìn cô nở nụ cười mãn nguyện. Thích đến như vậy à?

Cố Nghi nắm tay Tiêu Diễn lắc qua lắc lại, là kiểu bắt tay ăn mừng thắng lợi.

Cảm ơn anh, cốt truyện không g.i.ế.c được tôi!

Đây có phải là đang làm nũng không?

Trạng thái khi bị bệnh của cô dường như đã khác so với trước đây. Tiêu Diễn thấp giọng an ủi cô: “Y chính sẽ đến nhanh thôi.”

Vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên mặc áo bào xám mang theo một hộp thuốc bước vào Tây điện: “Vi thần bái kiến hoàng thượng.”

Tiêu Diễn đứng dậy, nhường vị trí ở bên giường lại: “Cố Mỹ nhân bỗng nhiên nhức đầu, không biết nguyên nhân tại sao.”

Y chính cúi đầu, đặt chiếc khăn lụa lên cổ tay Cố Nghi, cẩn thận bắt mạch.

Cố Nghi cảm thấy hơi chột dạ.

Qua một lúc lâu y chính mới quay sang Tiêu Diễn nói: “Cố Mỹ nhân vì thiếu khí huyết nên đột nhiên đau đầu. Thần sẽ kê đơn thuốc an thần để bổ sung khí huyết. Uống mấy ngày nhất định sẽ có thể bổ sung đủ khí huyết”

Tiêu Diễn gật đầu.

Y chính cầm bút lên và bắt đầu viết đơn thuốc.

Cố Nghi: Được thôi.

Sau khi y chính rời đi, Cao Quý công công và cung nhân cũng lui ra ngoài điện.

Tiêu Diễn nhìn sắc mặt Cố Nghi có vẻ tốt lên rất nhiều: “Đầu nàng còn đau không?”

Cố Nghi lắc đầu: “Chỉ hơi đau thôi, có thể chịu được.” Thật ra không đã không đau nữa rồi

Tiêu Diễn thở dài: “Vậy ngủ đi.”

Cố Nghi nhìn thấy hắn cởi bỏ bộ thường phục màu vàng, do dự nói: “Bệ hạ… không quay lại chỗ Vương Quý nhân sao ạ?”

Tiêu Diễn cười: “Nàng đây là đang ghen à?”

Cố Nghi vội vàng lắc đầu: “Thần thiếp không dám, chỉ là thần thiếp bị đau đầu…” Sợ thể lực của cô không kịp.

Tiêu Diễn: “Trẫm cũng mệt rồi.”

Giọng nói bên ngoài đại sảnh dần dần nhỏ xuống, nến tắt, trong điện trở nên tối tăm.

Cố Nghi vừa mới bị dọa sợ một trận, bây giờ ngược lại lại không ngủ được nên nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

Tiêu Diễn không ngủ được nên quay người lại đối diện với Cố Nghi, hắn nhìn thấy lông mi của cô khẽ run lên.

Cố Nghi vốn định tiếp tục giả ngủ, nhưng hơi thở của hắn quá gần khiến tai cô ngứa ngáy!

“Không ngủ được thì mở mắt ra.” Tiêu Diễn tức giận nói.

Cố Nghi mở mắt ra, cười khan một tiếng, quay đầu nhìn hắn: “Bệ hạ cũng không ngủ được à.” Cô đưa tay xoa vành tai ngứa ngáy của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-33-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

Tiêu Diễn trong đêm tối nhìn thấy đôi mắt to tròn sáng ngời của cô, nhớ tới hôm nay nàng đặc biệt mặc váy hoa nguyệt, sau đó nghĩ đến hôm đó Cung Quý nhân cũng mặc chiếc váy này, còn nói là trùng với khuê danh của cô ta, vì thế hắn hỏi Cố Nghi: “Khuê danh của nàng là gì?” Chẳng lẽ cũng trùng tên với bộ váy này?

Ai mà biết tên thời con gái của Cố Mỹ nhân là gì đâu! Trong sách không có viết!

Cố Nghi cân nhắc một lát, ngập ngừng nói: “Bệ hạ, ngài có thể gọi thần thiếp là Tiểu Nghi.”

Tiêu Diễn: “Tiểu Di [1]?”

Ờ, cháu trai!

Cố Nghi cười thầm.

Tiêu Diễn: “Nàng cười gì? Là chữ Di nào? Di trong vui sướng à?”

Mê Truyện Dịch

Cố Nghi viết lên không trung từng nét một: “Là từ Nghi trong câu xinh đẹp thướt tha, không phải Di trong Tú Di điện.”

Tiêu Diễn nghe vậy khẽ mỉm cười: “Xinh đẹp thướt tha… Cố Trường Thông có mong đợi cao như vậy đối với nàng à…”

Cố Nghi chột dạ, không nói nữa.

Tiêu Diễn tưởng rằng cô đang xấu hổ. Đợi một lúc, lại nghe thấy cô hỏi: “Bệ hạ, nếu đã không phải là Di trong Tú Di điện, vậy thần thiếp có thể không ở trong Tú Di điện nữa được không?”

Tiêu Diễn nhướng mày: “Ồ, tại sao?”

Mượn ánh trăng ngoài cửa sổ, Cố Nghi nhìn kỹ Tiêu Diễn, thấy sắc mặt hắn trong trẻo, dường như không tức giận gì, nên cô mạnh dạn nói: “Thần thiếp hơi sợ Vương Quý nhân, sợ ngày mai Vương Quý nhân lại bảo thần thiếp chép nội quy.”

Mặc dù rất muốn sống gần Tề Mỹ Nhân hơn nhưng cô thực sự không thể chịu nổi tham vọng tranh sủng của Vương Quý nhân. Nếu cô có nơi ở riêng thì tốt quá!

Tiêu Diễn thấy cô quả nhiên là đang ghen, còn có chút chí tiến thủ.

Đây là đang ám chỉ cô không muốn hạ mình sống trong điện của Vương Quý nhân.

“Vậy trẫm… thăng cho nàng làm Quý nhân, cho nàng một tẩm điện trống?”

Thật hay giả thế?

Cố Nghi ngồi thẳng người dậy: “Bệ hạ nói thật đấy à?”

Tiêu Diễn: “Lời nói của vua một nước đương nhiên là thật.”

Cố Nghi vui vẻ dập đầu, nhưng giường chật hẹp, trán cô liền đập vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của Tiêu Diễn.

“Tạ bệ hạ long ân!” Bổng lộc hàng tháng được tăng lên rồi!

Tiêu Diễn dụi đầu cô trở lại gối.

“Nàng muốn tước vị gì? Nhu gia duy tắc [2], Lệnh nghi lệnh sắc [3], Nhu? Gia? Duy?”

Cố Nghi vội vàng nói: “Quý nhân làm sao có thể có tước vị được chứ! Cứ gọi Cố Quý nhân thôi!” Nhất định phải khiến hắn lập tức quên Tiểu Nghi đi. Nếu Cố gia vào Kinh báo cáo công vụ thì khi đó sẽ phát hiện tên gọi không giống! Cô sẽ bị bại lộ!

May mà Tiêu Diễn không tiếp tục hỏi thêm nữa.

Loading...