Triệu Uyển tim đập thình thịch, cúi đầu nói “Vâng.”
Sau khi Triệu Uyển rời đi, Xuân Nha khó hiểu hỏi: “Tại sao Tiệp dư lại nâng đỡ cô ấy vậy ạ?”
Cung Tiệp dư: “Cô ấy có năng lực và tham vọng, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ có được thứ mà cô ấy muốn. Ta chỉ thuận nước đẩy thuyền mà thôi.”
Xuân Nha cau mày: “Tiệp dư không sợ bệ hạ sẽ thực sự để mắt đến cô ấy sao ạ?”
Cung Tiệp dư cười nhẹ: “Bệ hạ chưa từng để mắt đến ai, thứ mà bệ hạ thật sự để ý chính là bối cảnh gia đình đằng sau cung phi. Ta là thế, Vương Tú cũng thế. Thục phi nương nương số khổ, lại mang họ Tề.”
Tú Di điện tất nhiên ai nấy cũng vô cùng vui vẻ.
Hoàng Li phân phát lá vàng cho đám cung nữ, sau đó quay lại tìm Vương Tiệp dư: “Tiệp dư đại hỷ!”
Vương Tiệp dư “Ừm” một tiếng: “Tiếc là Cung Nguyệt Cầm cũng đạt được ý nguyện, nhưng… thôi bỏ đi… tương lai còn dài, cứ chờ xem.”
Hoàng Li gật đầu: “Mặc dù đêm qua bệ hạ ở lại Hà Lạc điện, nhưng Cố Quý nhân lại không nhận được gì!”
Mê Truyện Dịch
Vương Tiệp dư cười khinh thường: “Chỉ là món đồ chơi mà thôi, tước vị có thể cao đến đâu chứ? Quý nhân đã là cao lắm rồi.”
Hoàng Li mỉm cười, thấp giọng nói: “Nô tì vừa đi ngang qua Lạc Anh điện, nhìn thấy cung nữ của Đức phi nương nương đang quỳ ở trước sân.”
Vương Tiệp dư đầu tiên thở dài, sau đó lại mỉm cười: “Đức phi nương nương muốn làm Quý phi nhưng lại không được. Liễu gia tiền triều cứ một hai bắt bệ hạ phải lập Liễu thị làm hoàng hậu, buồn cười c.h.ế.t mất.”
Hoàng Li thì thầm vào tai cô ta: “Vị trí hoàng hậu sau này nhất định sẽ thuộc về nương nương.”
Vương Tiệp dư cười lớn: “Miệng ngươi dẻo thật đấy. Ta sẽ thưởng cho câu nói đùa này của ngươi.” Nói xong, cô ta lấy một chiếc trâm bằng vàng từ trong hộp đựng báu vật ra rồi đưa cho Hoàng Li.
Hoàng Li cúi người: “Tạ nương nương.”
Cố Nghi cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao đây đều là cốt truyện cả.
Đào Giáp rất thất vọng, nhưng lại khuyên Cố Nghi: “Quý nhân không cần vội, đến yến tiệc Trung thu năm sau nhất định người sẽ được thăng làm Tiệp dư. Huống chi Quý nhân được sủng ái nhất lục cung, những người khác không thể so sánh được.”
Cố Nghi nhấp một ngụm trà: “Ta biết rồi.”
Suy cho cùng trong hậu cung của Tiêu Diễn, việc thăng cấp tước vị chủ yếu dựa vào cha chứ không phải nhờ vào sự sủng ái.
Cung danh của Cố Trường Thông không rõ, việc cô có thể thăng từ Mỹ nhân thành Quý nhân thực sự đã là… may mắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-44-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Vì Vương Tiệp dư và Cung Tiệp dư đều là Tiệp dư, vậy thì xem ra việc đề bạt cho quan lại tiền triều coi như đã được quyết định xong.
*
Cuối tháng tám, danh sách đề bạt được công bố rộng rãi, không có người nào trên tứ phẩm, dưới tứ phẩm có Lục bộ viên ngoại lang được thêm vào, tổng cộng có mười hai người. Tòng ngũ phẩm bao gồm Lại bộ và Hộ bộ có sáu người, quần thần ai nấy đều xôn xao.
Tả Thừa tướng Tề Nhược Đường dẫn đầu chư thần khuyên ngăn, thuyết phục hoàng đế lập lại danh sách.
“Trong số mười hai người này, có sáu người không xuất thân từ hàn lâm, e rằng không được mọi người tín phục. Hơn nữa quan viên thi sát hạch, thuế đất sắp được cải cách, Lại bộ và Hộ bộ không thể để xảy ra sai sót nào được. Xin bệ hạ hãy suy nghĩ lại!”
Tiêu Diễn: “Tề khanh nói đúng, quan viên thi sát hạch, tính đất thu tiền là việc quan trọng. Đây chính là lý do đề bạt quan chức. Hy vọng quan viên của Lại bộ và Hộ bộ sẽ thực hiện tốt nhiệm vụ của mình, năm tới có thể nhìn thấy kết quả rõ ràng.”
Mấy ngày sau, ngày nào Tề Nhược Đường cũng dẫn đầu quần thần khuyên ngăn.
Hoàng đế liền mượn cớ nắng nóng, muốn đi đến biệt cung ở Ô Sơn để tránh nóng.
Tháng chín, thời tiết đã mát mẻ hơn một chút nhưng hoàng đế cứ muốn đến Ô Sơn tránh nóng.
Mọi người đều hiểu rằng đây là cách lùi để tiến, bệ hạ không muốn dây dưa với Tề Tướng nữa.
Cung Tiệp dư của Trích Phương điện và Cố Quý nhân của Hà Lạc điện được chọn làm người đi cùng hoàng đế đến biệt cung ở Ô Sơn.
Cố Nghi bối rối, Cung Tiệp dư đi cùng là một phần của cốt truyện, bởi vì Cung Chính Hải có công trong việc tuyển chọn quan lại.
Còn cô thì sao? Là tại sao thế?
Nhưng rất nhanh cô đã biết được, vì Tiêu Diễn đã nói với cô.
“Cố Trường Thông – Tri châu của Phủ Châu lần này tự trình lên chính sách tính đất thu tiền ở Phủ Châu, làm gương cho nha môn của một số châu cải cách chính sách.”
Cố Nghi kinh ngạc, chuyện này có ghi trong sách đâu.
Cha Cố có chí tiến thủ như vậy ư?
Đây là muốn thử biến chiếc xe đạp thành xe máy à?
Tiêu Diễn nhìn Cố Nghi vẻ mặt đầy kinh ngạc, đương nhiên hoàn toàn không biết chuyện này.
Cố Trường Thông đã nhờ vào mối quan hệ với Thẩm Húc ở Lại bộ, biết được sự thay đổi quan viên lần này và chính sách cải cách thuế thu tiền trước.