Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 45: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:45:25
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ thi sát hạch ba năm sắp đến, ông muốn lập công nên đã viết thư thỉnh cầu.

Xem ra Cố Trường Thông muốn vào Kinh nhậm chức.

Mãi cho đến khi Cố Nghi ngồi lên chiếc xe ngựa lắc lư, cô vẫn chưa thể tỉnh táo lại.

Nhưng mà người đi cùng thì cũng được thôi, đi đến Ô Sơn tránh nóng có cốt truyện quan trọng, cô có thể duy trì cốt truyện trực tuyến!

Xe ngựa của hoàng đế rộng hơn xe ngựa của Quý nhân rất nhiều, nhưng dọc đường thỉnh thoảng vẫn gập ghềnh.

Cố Nghi lắc lư ước chừng khoảng ba canh giờ, sắc mặt tái nhợt, có hơi buồn nôn.

“Bệ hạ, thần thiếp vẫn nên quay lại xe ngựa của mình thôi.”

Tiêu Diễn nhìn sắc mặt của cô, liền đưa cho cô một quả ô mai chua đựng trong bình sứ.

Cố Nghi ngậm quả ô mai chua vào miệng, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu!

Tiêu Diễn: “Dừng xe.”

Người đánh xe hô lên một tiếng, cỗ xe ngựa dừng lại, hàng dài người lập tức cũng dừng lại theo.

Tiêu Diễn: “Ra ngoài xe đi dạo một lát đi.”

Đã có cung nhân vén rèm xe lên từ lâu.

Cố Nghi nắm tay cung nhân bước xuống xe, cảm giác tức n.g.ự.c đã đỡ hơn.

Một mỹ nhân váy xanh từ phía sau đội ngũ bước tới, chính là Cung Tiệp dư, người đỡ cô ta là Triệu Uyển.

Quả nhiên nữ chính cũng ở đây!

Khi bọn họ đến gần hơn, Cố Nghi chắp tay nói: “Tham kiến Tiệp dư.”

Cung Tiệp dư thấy sắc mặt Cố Nghi tái nhợt: “Vất vả cho muội rồi.” Sau đó quay về phía cỗ xe đang dừng lại nói: “Tham kiến bệ hạ.”

“Lần sau nếu muội ngồi xe ngựa một mình thì có thể uống một ít thuốc an thần trước, như vậy khi ngồi xe sẽ không thấy choáng váng nữa.”

Cố Nghi gật đầu: “Ý hay.”

Mê Truyện Dịch

Cung Tiệp dư lại nói thêm: “Muội đã khó chịu thế này, hay là quay lại xe ngủ một giấc đi.”

Cố Nghi thật sự muốn rời đi, cô quay đầu lại hỏi: “Bệ hạ, thần thiếp có thể trở lại xe của mình không?”

Tiêu Diễn nghe thấy giọng điệu đáng thương của cô, cách rèm xe nói: “Nàng đi đi.”

Cố Nghi như được ân xá. Lúc nãy ngồi cùng xe với Tiêu Diễn, thấy hắn ngồi ngay ngắn, cô cũng phải chú ý đến hành vi của mình, chắc chắn không thoải mái bằng ngồi xe một mình.

“Tạ bệ hạ. Thần thiếp cáo lui.”

Cung Tiệp dư trong lòng cảm thấy vui vẻ: “Bệ hạ, vậy thần thiếp có thể ngồi cùng bệ hạ để đỡ buồn chán được không?”

Sau một lúc im lặng, mới nghe thấy hoàng đế nói: “Lên đây đi.”

Cung Tiệp dư nắm tay Triệu Uyển và lên xe.

Rèm xe mở ra, Triệu Uyển thoáng nhìn thấy Tiêu Diễn trong xe mặc quần áo màu xanh, mũ cao dựng thẳng, khuôn mặt bình tĩnh, đôi mắt nhìn xa xăm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-45-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

Mắt cô ấy vô tình chạm phải mắt hắn.

Triệu Uyển hai má nóng bừng, lập tức dời ánh mắt đi.

Rèm xe lại từ từ buông xuống.

Tiêu Diễn nói: “Di chuyển tiếp đi.”

Cố Nghi vừa bước vào xe ngựa liền ngã người xuống chiếc ghế dài mềm mại.

Đào Giáp cầm trong tay một hũ ô mai chua: “Quý nhân, hơn một canh giờ nữa chúng ta sẽ đến Ô Sơn. Quý nhân hãy ráng nhịn! Quý nhân có muốn ăn một quả ô mai chua không?”

Cố Nghi xua tay. Cô đã ăn không dưới mười quả ô mai chua rồi, miệng giờ vừa chua vừa chát.

“Ta chợp mắt một lát là được rồi.”

Cố Nghi lấy ra một chiếc khăn lụa che mắt lại, lắc lư một hồi rồi mơ màng ngủ thiếp đi.

Đào Giáp cẩn thận vén rèm xe nhìn ra bên ngoài, đội ngũ đi đầu là cấm quân trong cung.

Người đứng đầu đội mũ sắt gắn lông vũ màu trắng, là thống lĩnh của cấm quân, Tề Sấm.

Đào Giáp lại nhẹ nhàng hạ rèm xe xuống.

Biệt cung Ô Sơn có bốn cung điện, đứng đầu và đồ sộ nhất là Hiên Vũ các, nơi hoàng đế ở và tiếp khách.

Sau đó là ba điện Lạc Hà điện, Phi Hồng điện và Tầm Tuyết điện.

Phía sau ba điện có một hồ nước trong vắt dẫn vào suối nước nóng trên núi, quanh năm luôn ấm áp.

Cung Tiệp dư ở Lạc Hà điện lớn hơn một chút, Cố Quý nhân thì ởTầm Tuyết điện.

Cố Nghi bị Đào Giáp đánh thức, phát hiện xe ngựa đã dừng lại.

Cuối cùng cũng đến!

Ngoài xe tối đen như mực, bóng núi mờ ảo, gió đêm thổi qua càng tăng thêm vẻ hoang vắng.

Cố Nghi khoác áo choàng bằng gấm xuống xe, bốn cung nữ cầm đèn lồng dẫn cô đi vào Tầm Tuyết điện.

Bên trong điện đã được dọn dẹp như mới, có kích thước tương đương với Hà Lạc điện, gồm tẩm điện, thư phòng và phòng khách.

Cô cảm thấy chóng mặt, xương cốt trên người rã rời. “Chuẩn bị nước tắm.”

Đào Giáp đảo mắt, đề nghị: “Quý nhân, phía sau điện này có một hồ suối nước nóng. Chẳng phải tắm ở đó sẽ tốt hơn sao ạ?”

“Thôi.” Cố Nghi kiên quyết từ chối.

Đó là một địa điểm quan trọng của cốt truyện, cô không thể tham gia vào cuộc vui được. Lỡ như khiến cốt truyện đi lệch thì phải làm sao?!

Nếu muốn ngâm mình trong suối nước nóng thì sáng mai đến đó là được.

Cố Nghi: “Đi chuẩn bị nước nóng đi, ta mệt quá rồi.”

Cố Nghi tắm xong, quấn mình trong chăn lụa thơm ngát rồi ngủ thiếp đi.

Loading...