Nhưng bên tai lại nghe thấy Thục phi cất lời: “Theo thần thiếp thấy trò đánh bóng trong vườn được sắp xếp chu đáo như thế này, chắc hẳn là nhờ tài khéo léo của Cố muội muội. Biết đâu Cố muội muội sẽ giành được đầu bảng lần này đấy.”
Thục phi cười tươi nhìn về phía Cố Nghi: “Cố muội muội nói xem?”
Cố Nghi sững lại.
Cố muội muội không muốn nói gì cả!
Tiêu Diễn vừa đưa ánh mắt dừng lại trên người Cố Nghi, đã vài ngày rồi hắn không ghé thăm cô. Thấy cô hình như gầy đi một chút, nhưng tinh thần vẫn ổn, trên mặt là nụ cười giả tạo như thường lệ.
Cố Nghi cười gượng, nói: “Thục phi nương nương thật quá khen, thiếp thân chỉ là dựa theo Hoàn Kinh mà Đức phi nương nương đưa cho để bố trí, hơn nữa chân thiếp thân đang bị thương, mấy ngày nay đều do Triệu Tài nhân trong Hà Lạc điện đích thân lo liệu trò đánh bóng này.”
Thục phi “Ồ” lên một tiếng, nhướn mày, nói: “Vậy muội muội thật sự nên thưởng cho Triệu Tài nhân mới phải.”
Cố Nghi chợt lóe lên một ý tưởng, liền nói: “Thiếp thân nghĩ thưởng thế này thì chẳng có gì thú vị. Thiếp thân xin nguyện góp thêm phần thưởng cho người thắng cuộc hôm nay, ra năm mươi lượng bạc, người thắng có thể nhận.”
Dù sao cô cũng cùng đội với nữ chính, thắng rồi thì bạc sẽ quay về tay cô thôi. Là chủ nhân của Hà Lạc điện, đến lúc đó phân chia năm năm hay tám hai thì đều do cô quyết định cả! Nếu kéo thêm vài người góp vốn thì chuyện giàu lên chỉ trong một đêm sẽ sớm thành hiện thực!
Cố Nghi nghĩ đến đây liền nở một nụ cười rạng rỡ, hỏi Thục phi: “Nương nương thấy thế nào?”
Thục phi lộ vẻ ngạc nhiên, nhẹ nhàng cười nói: “Muội muội tin chắc Triệu Tài nhân sẽ thắng đến vậy sao? Nếu đã thế thì bổn cung cũng góp thêm chút vui, ra một trăm lượng bạc, người thắng sẽ được nhận.”
Lời của Thục phi vừa dứt, các phi tần trong cung không muốn mất mặt, liền đồng loạt bày tỏ muốn thêm phần thưởng.
Tiêu Diễn nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong mắt Cố Nghi, liền cười nói: “Vậy trẫm cũng góp thêm, năm trăm lượng bạc, người thắng sẽ được nhận.”
Trong chốc lát, người thắng không chỉ nhận được một nghìn lượng bạc vốn tương đương với mười điểm, mà còn có thêm phần thưởng lên tới một ngàn lượng nữa.
Quan trọng hơn, hoàng đế đã góp phần, điều này thể hiện thánh ý!
Cố Nghi vui sướng đến mức suýt để lộ hết cảm xúc, vội vàng dùng khăn thêu che đi khóe miệng, khẽ nói: “Tạ ơn bệ hạ.”
Trò chơi đánh bóng chính thức bắt đầu, Cố Nghi để đảm bảo mọi sự vẹn toàn, trước khi trao bóng cho Triệu Uyển, cô còn bảo cung nhân cân lại một lần nữa.
Cân lượng không sai lệch.
Cô lúc này mới hoàn toàn yên lòng, nhàn nhã chống gậy đứng một bên xem trận đấu.
Người lên sân đầu tiên là Đức phi nương nương của Lạc Anh cung, không hổ danh là quán quân kỳ trước, vừa mở đầu đã liên tiếp thắng năm vòng. Đến vòng thứ sáu, khi đánh cầu lên dốc thì chẳng may lỡ tay, phải để lại đánh lượt sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-89-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Người thứ hai lên sân là Thục phi, cô ta dường như chỉ biểu diễn cho có, chả đánh trúng được bóng nào.
Đến lượt Cố Nghi lên sân, cô đánh bừa vài cú, thế mà lại trúng được ba vòng.
Vương Tiệp dư thốt lên: “Cố muội muội bị thương mà vẫn lợi hại như vậy.”
Cố Nghi khiêm tốn đáp: “Tay mới nên ăn may thôi.”
Tiêu Diễn thầm cười, vẫn còn biết tự lượng sức mình. Hắn vừa xem cô đánh bóng, hai tay nắm gậy, lực không đều, một bên chặt một bên lỏng, đánh trúng bóng thực sự là nhờ ăn may.
Cố Nghi vừa xuống sân không lâu thì đến lượt Tiêu Diễn.
Tưởng rằng hắn sẽ theo kịch bản mà thốt ra câu “Trẫm chỉ đến xem thôi,” nhưng không ngờ hắn chẳng những đến xem mà còn thật sự lên sân, một hơi đánh trúng liền mười vòng, vươn lên dẫn đầu.
Cố Nghi: …
Trong sách đâu có viết Tiêu Diễn ra sân đâu!
Chuyện gì thế này? Nhân lúc hôm nay đông người, hắn cố ý đến trước mặt các phi tần để khoe khoang à!
Đức phi vui mừng nói: “Bệ hạ thật lợi hại! Nhanh như vậy mà đã vươn lên dẫn đầu rồi!”
Mê Truyện Dịch
Cố Nghi còn giữ chút hy vọng cuối cùng, nghĩ rằng Tiêu chó cũng không thể nào đến để kiếm tiền cược của các phi tần được, nhưng lại nghe hắn nói: “Các vị nhường rồi.”
Giấc mộng giàu sang của Cố Nghi như chỉ mành treo chuông. Cô không cam lòng, nói: “Bệ hạ quả thật lợi hại! Nhưng nếu sau này các tỷ muội cũng đánh được mười vòng thì số tiền cược này tính thế nào đây ạ?”
Tiêu Diễn mỉm cười đáp: “Tất nhiên là chia đều rồi.”
Hiện tại trên sân, người chưa chơi chỉ còn Cung Tiệp dư và Triệu Tài nhân.
Cung Tiệp dư cười nói: “Bệ hạ, Cố muội muội đánh giá thần thiếp cao quá rồi, thần thiếp nhiều nhất cũng chỉ đánh được hai vòng thôi.”
Cố Nghi tưởng cô ta chỉ khiêm tốn, nhưng hóa ra cô ta làm đúng như lời mình nói, thật sự chỉ đánh trúng hai vòng.
Người cuối cùng lên sân là Triệu Uyển.
Cố Nghi chống gậy, nín thở chờ đợi.