Ta  hiểu nổi, khó chịu đến mức nửa đêm cũng  ngủ .
 
"Không  chứ,  còn chẳng tức giận, nàng  tức giận cái gì ?"
 
Ta  xem thường Ngu mỹ nhân . Nàng   chút bản lĩnh đấy. Không  dùng thủ đoạn gì,  thuyết phục  Hoàng thượng, giữa mùa hè nắng gắt đến hành cung săn bắn. Thậm chí còn chủ động đề nghị dẫn theo một đám hậu phi, vương gia và các đại thần trong triều.
 
Nàng  như một con bướm. Đến hành cung, bữa tiệc tối ngày đầu tiên  bay tới bay lui. Lúc thì lượn lờ  mặt Hoàng thượng, nhẹ nhàng gọi: "Hoàng thượng, thần  kính  một ly~" Lúc  đến bên cạnh Thẩm Vân Tụ, nũng nịu gọi: "Tỷ tỷ, món  là đầu bếp Thục Trung , ngon lắm ạ, tỷ nếm thử..."
 
Thậm chí còn đến  mặt , nhỏ nhẹ xin : "Thục phi tỷ tỷ, mấy hôm  đều là   , chọc tỷ  vui . Hôm nay  xin tự phạt ba ly để tạ  với tỷ, tỷ đại nhân đại lượng đừng chấp kẻ tiểu nhân, nếu tha thứ cho , uống một chút là ."
 
Ta , nàng  đang đào hố cho  đây. Nàng    xong, ba ly rượu  uống cạn. Ta  "ý tứ" một chút, chính là  mặt    mất mặt nàng . Nếu "ý tứ" một chút, chính là thừa nhận  đây  nhỏ nhen, gây khó dễ cho nàng . Dù  kết quả cũng  khác  lắm, đều  mang danh "ghen tuông".
 
Nàng  uống rượu như uống nước lã, ba ly rượu uống vô cùng sảng khoái.    chẳng  uống chút nào. Thế nhưng, ngẩng đầu lên,    thấy ánh mắt Thẩm Vân Tụ đang  nàng  từ xa.
 
Không   ,   đột nhiên nóng đầu.
 
"Muội   gì , chúng  đều là tỷ  trong cùng một cung cả. Mấy món ăn Thục  ngon lắm,  thời gian  thêm vài món mang đến cung , chúng  cùng  tụ tập."
 
Ta  ,  ngửa đầu uống cạn ly rượu. Rượu  xuống bụng, đột nhiên  thấy tiếng ho dữ dội của Nhàn phi. Đợi đến khi đặt ly rượu xuống mới  thấy nàng  đang  sức nháy mắt với .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ai-nu-nhan/9.html.]
Ta:......
 
Hỏng . Hình như   nóng giận,    chuyện ngu ngốc .
 
Không ngờ tới,    gài bẫy bằng chính thủ đoạn của . Quan trọng là, rượu   qua tay Ngu mỹ nhân.
 
Ta thậm chí còn   nàng   giở trò gì, căn bản   cách điều tra. Chỉ  thể vội vàng trở về phòng  sự che chở của Nhàn phi và Đoan phi.
 
Trong phòng, Nhàn phi hiếm khi lo lắng: "Ngu mỹ nhân  ngu ngốc chỗ nào chứ, rõ ràng là  thông minh,  là loại độc gì ?"
 
Đoan phi vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt khó  nên lời: "Thứ đó, Thục phi chắc là  quen thuộc."
 
Ta:......
 
"Ta  tin nàng   bụng như , đưa Hoàng thượng đến chỗ ..."
 
Ngu mỹ nhân đương nhiên   lòng  như . Thậm chí còn nhân lúc Đoan phi  lấy thuốc giải, mượn khẩu dụ của Hoàng thượng, điều  thị nữ trong phòng của Nhàn phi và . Khi nàng  dùng khăn tay tẩm thuốc mê bịt miệng và mũi ,  vẫn còn  tỉnh táo.
 
Chỉ là  nóng ran,     chút sức lực nào. Trước khi mất  ý thức,  dường như  thấy Ngu mỹ nhân lẩm bẩm điều gì đó, nhưng do thuốc  ngấm,  còn  kịp  rõ,    bất tỉnh.