Alpha Này Hơi Lẳng Lơ - Chương 10: Cha và Con
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:27:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi trở về Đế quốc, Lam Dục Thần và Lục Tĩnh Xuyên ngay lập tức triệu tập phòng chiến lược để báo cáo với Nguyên soái và các cấp khác về việc phát hiện Côn trùng . Không khí trong phòng chiến lược nặng nề. Nguyên soái lạnh lùng chào hỏi, nhưng phản ứng của Lục Tĩnh Xuyên cũng lạnh nhạt kém. Hai hầu như tương tác gì, như thể cố ý giữ cách, chỉ tập trung công việc và trình bày chi tiết nhiệm vụ.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Nguyên soái gặp riêng hai , thẳng vấn đề: “Gần đây chúng phát hiện một thế lực bên trong Đế quốc quan hệ mật thiết với tộc côn trùng. Phòng thí nghiệm mà các phát hiện ở biên giới chính là do thế lực nội bộ tiếp tay cung cấp, thậm chí họ còn cung cấp cho tộc côn trùng để tiến hành thí nghiệm. Lần , cần hai bí mật điều tra kẻ tiếp tay , tìm chủ mưu đằng .”
Lục Tĩnh Xuyên vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, gật đầu: “Rõ, chúng sẽ thành nhiệm vụ.”
Tuy nhiên, khi hai chuẩn rời , Nguyên soái bất ngờ nhắc đến một chi tiết: “Nhiệm vụ thâm nhập rủi ro lớn đối với hai , nhưng bắt buộc thực hiện.”
Cảm xúc dồn nén bấy lâu của Lục Tĩnh Xuyên cuối cùng cũng bùng phát. Anh chút che giấu chất vấn Nguyên soái: “Nếu ông vấn đề nội bộ từ lâu, tại giấu giếm bấy nhiêu năm, đến bây giờ mới với chúng ?”
Nguyên soái vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng giọng điệu rõ ràng cứng nhắc: “Đây là điều nên nghi vấn.”
“Luôn luôn là như , từ nhỏ đến lớn,” Lục Tĩnh Xuyên lạnh lùng , cảm xúc dâng trào tố cáo Nguyên soái, “Chỉ là lợi dụng và lệnh mà thôi, bao giờ quan tâm đến , ngay cả việc nỗ lực vì điều gì ông cũng bận tâm!”
Nguyên soái nhíu mày, giọng điệu vẫn bình thản: “Cậu là quân nhân của Đế quốc, trách nhiệm của là thành nhiệm vụ.”
“Trách nhiệm?” Lục Tĩnh Xuyên lạnh lùng đáp , “Trong mắt ông, bao giờ là con trai của ông, chỉ là một công cụ.”
Không khí lập tức căng như dây đàn. Sự căng thẳng giữa hai dần tăng lên theo những lời gay gắt. Cuối cùng, Lục Tĩnh Xuyên thể chịu đựng thêm nữa, tức giận đóng sầm cửa bỏ , để một Nguyên soái tại chỗ.
Khuôn mặt Nguyên soái thoáng hiện lên sự kinh ngạc ngắn ngủi, nhưng nhanh chóng lấy bình tĩnh, chìm suy tư. Mối quan hệ cha con xa cách bấy lâu, dường như x.é to.ạc một vết nứt ngay khoảnh khắc , khiến ông buộc đối diện với sự thật bỏ qua trong nhiều năm.
Lam Dục Thần chứng kiến cảnh , trong lòng dâng lên cảm xúc. Anh hít một thật sâu, bước đến mặt Nguyên soái, giọng điệu trở nên ôn hòa: “Thưa Nguyên soái, với ngài một chuyện.”
Nguyên soái im lặng một lúc, lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì?”
Lam Dục Thần thẳng mắt ông, giọng điệu chân thành và thành khẩn: “Tĩnh Xuyên từ nhỏ khao khát ngài khen ngợi. Dù nỗ lực thế nào, dường như cũng thể đạt kỳ vọng của ngài. Chúng từng chuyện, ước lớn nhất của là ngài rằng . Đáng tiếc là, bấy nhiêu năm qua, ngài từng cho sự khẳng định đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/alpha-nay-hoi-lang-lo/chuong-10-cha-va-con.html.]
Vẻ mặt Nguyên soái đơ ngay lập tức, ánh mắt lộ một tia bất ngờ và sững sờ. Ông im lặng lâu, dường như đang suy ngẫm lời của Lam Dục Thần.
Lam Dục Thần tiếp tục : “Cậu là một quân nhân xuất sắc, nhưng cũng khao khát thừa nhận với tư cách là con trai của ngài. Có lẽ đây chính là vấn đề lớn nhất giữa hai .”
“Nó chỉ là hiểu...” Nguyên soái thì thầm, giọng mang theo một chút cảm xúc phức tạp khó nhận .
Lam Dục Thần Nguyên soái, giọng điệu dịu dàng nhưng kiên quyết: “Cậu là hiểu, mà là từng lòng thành thực sự của ngài. Nếu ngài , ngài thể vĩnh viễn mất cơ hội .”
Nguyên soái im lặng lâu, cuối cùng thêm gì, rõ ràng rơi sự tự vấn sâu sắc. Cuộc chuyện khiến ông nhận mối quan hệ với Lục Tĩnh Xuyên. Lam Dục Thần Nguyên soái, khẽ cúi chào lưng rời , đuổi theo Lục Tĩnh Xuyên.
Lục Tĩnh Xuyên bước khỏi phòng chiến lược, bề ngoài bình tĩnh nhưng nội tâm sóng gió. Cảm xúc kìm nén lâu ngày cuối cùng bùng nổ, nhưng ngờ khó khăn đến . Anh cảm thấy thể tiếp tục giao tiếp với cha lạnh lùng nữa, nhưng trong lòng chút khao khát và mâu thuẫn mơ hồ.
Lam Dục Thần đuổi kịp , vỗ vai , trêu chọc: “Này, đừng giận nữa. Đi, chúng uống gì đó , cùng .”
Lục Tĩnh Xuyên đầu , mặt hiện lên một nụ bất đắc dĩ: “Thật hết cách với .”
Ngày hôm , Nguyên soái công khai khen ngợi Lục Tĩnh Xuyên và Lam Dục Thần về nhiệm vụ phá hủy phòng nghiên cứu bí mật và tìm kiếm Côn trùng ở hành tinh Talion. Ông đặc biệt cấp cho họ một tháng nghỉ phép, để họ thời gian thư giãn và phục hồi. đó chỉ là bên ngoài, còn bí mật thì ông lệnh cho họ điều tra kẻ nội gián liên quan đến tộc côn trùng bên trong Đế quốc.
Mặc dù thái độ của Nguyên soái vẫn lạnh lùng như thường lệ, nhưng giọng điệu thêm một chút quan tâm khác thường. Lần , khi ông đối diện giải thích nhiệm vụ với Lục Tĩnh Xuyên, mối quan hệ căng thẳng giữa hai bên dường như giảm bớt phần nào. Nguyên soái gượng gạo, dường như đang cố gắng hiểu cảm xúc của con trai, còn Lục Tĩnh Xuyên mặc dù vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, nhưng trong lòng cảm nhận sự đổi nhỏ nhoi .
Lam Dục Thần bên cạnh chứng kiến sự tương tác vi tế của hai cha con, trong lòng thầm .
Trở về nơi ở, Lam Dục Thần và Lục Tĩnh Xuyên cuối cùng cũng thời gian thư giãn. Lam Dục Thần dựa ghế sofa, nửa đùa nửa thật : “Tĩnh Xuyên, mối quan hệ của với cha hình như dịu một chút đấy.”
Lục Tĩnh Xuyên im lặng một lúc, nhỏ giọng : “Ông sẽ đổi quá nhiều, nhưng lẽ... là đang hối hận.”
Lam Dục Thần xong, nhẹ nhàng vỗ lưng : “Cho ông chút thời gian, cũng cho chính chút thời gian. Hai thật đều quan tâm đến đối phương, chỉ là cách thể hiện.”
Lục Tĩnh Xuyên câu , khẽ gật đầu, trong lòng cảm thấy một chút an ủi. Sự ủng hộ và thấu hiểu của Lam Dục Thần giúp nhẹ nhõm hơn nhiều.