Giờ đây chồng của cô ở bên cạnh cô, bắt đầu chăm sóc cô. Lúc cô cảm thấy thật ấm áp khi quan tâm đến như , nhưng cũng thấy thật kinh tởm và khó chịu đến vô cùng, bởi vì cô thích sự quan tâm của quá mức, đến nỗi như cô mất sự tự do của chính ...
Thế là Linh Miêu đó như một con búp bê , trong khi lấy nước lau của cô, đó đút cháo cho cô ăn, trong niềm vui của chính . Còn cô thì chìm trong sự buồn bã của chính mà chẳng gì để thoát khỏi ...
Thậm chí cô cũng bắt đầu suy nghĩ rằng: “Không tại lúc nãy hai giúp đỡ bảo vệ như ? Không lẽ nào bọn họ chính là hại cô ?”
“ tại họ hại cô chứ? Trong khi cô chẳng thù oán gì với bọn họ, với bọn họ đang giúp cô ?”
Càng nghĩ cô càng cảm thấy lạ bởi những chuyện , nhưng cô cũng gạt qua mà quyết định suy nghĩ rằng:
“Hazz, những chuyện thật là khó hiểu. Mình nhất định sẽ tìm hiểu , và nhất định sẽ rời khỏi căn nhà , sẽ ở với tên cầm thú cặn bã thêm một nào nữa, bởi như là quá đủ !”
Dứt lời, cô nhắm mắt để ngủ, trong khi tiếng chuông điện thoại của ngừng vang lên. Sau một lát, lên tiếng:
“Này, bây giờ việc một chút nên cần rời . Có gì lát nữa về sẽ chăm sóc em tiếp nhé!”
Cô cũng gật đầu đồng ý theo lời của . Chốc lát rời , cô nhớ những lời đàn ông mà cảm thấy thật buồn bã. Cô gì để thoát khỏi đây. Thậm chí tấm thẻ đàn ông đưa cho cũng mất, với cho dù cố gắng chạy khỏi căn nhà thì cũng thể nào thoát , bởi ở đó nhiều vệ sĩ. Thậm chí còn quen cả cảnh sát nữa, cho nên thoát khỏi giống như chẳng thể nào ...
Thế là cô trong phòng một lúc lâu. Sau một lát cửa sổ, giờ đây cô mới phát hiện rằng đám ở ngoài đó dường như . Khi hằng ngày bọn họ vẫn canh gác, nhưng bây giờ thấy một ai. Ngay lập tức cô suy nghĩ một điều táo bạo. Thế là cô quyết định leo bằng đường cửa sổ để thể xuống phía bên mà chạy khỏi đây xem ...
Giờ đây cô bắt đầu mở cửa sổ, đó cũng leo bên ngoài trong sự hoang mang của chính , ngay lập tức nhảy xuống. Cũng may ở đây quá cao, nếu thì cô cũng chẳng chuyện gì sẽ xảy với ...
Lúc cô đưa mắt chăm chăm xung quanh, nhưng mà cũng chẳng thấy ai hết. Ngay lập tức cô lén lút khỏi cổng. Khi quả thật hôm nay chẳng một nào. Cô cảm thấy vui trong lòng mà :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/am-muu-cua-tra-xanh/chuong-6.html.]
“Cảm ơn ông trời nhiều vì giúp đỡ con, khi hôm nay những bảo vệ cổng mất hết . Và bây giờ con sẽ rời khỏi đây để thoát khỏi con ác quỷ !”
Dứt lời, ngay lập tức cô cũng bỏ trong sự vui vẻ của chính . Giờ đây cô bước bên ngoài, đó khỏi đây. Ngay lập tức cô cũng trốn thoát. Cô cảm thấy vui. Lúc cô quanh quẩn đường phố mà cũng chẳng đang nữa. Sau một lát cô cảm thấy đau đầu, thậm chí những hình ảnh trong quá khứ hiện về. Với những suy nghĩ:
“Gì? Tại cảm thấy đau đầu như ? Và những hình ảnh kỳ lạ mờ ảo là gì? Rốt cuộc chuyện gì xảy với ?”
Vẫn đang chìm trong những suy nghĩ của bản , ngay lập tức cô ngã xuống mặt đất. Giờ đây đầu cô va mạnh nền đất, ngay lập tức cô cũng bất tỉnh. Trong khi một phụ nữ qua thấy cô ở mặt đất mà trở nên sợ hãi, bà chốc lát dìu cô dậy, đó lên tiếng với cô:
“Này cô gái, chuyện gì xảy ? Hãy mau tỉnh , hãy tỉnh cô gái !”
Tài
Bà gọi cô một lát lâu nhưng cô vẫn tỉnh . Sau một lát bà cũng quyết định gọi cấp cứu đưa cô đến bệnh viện xem . Thế là tầm mười phút , xe cấp cứu cũng đến nơi, đó đưa cô lên băng chuyền. Ngay lập tức cũng chở đến bệnh viện. Chốc lát, cô đưa phòng để bác sĩ kiểm tra thứ xem , trong khi đàn bà đó vô cùng lo lắng mà lòng vòng bên ngoài. Giờ đây cánh cửa phòng y tế cũng mở . Trong sự hoang mang của chính , bà bác sĩ đang ngoài, đó cũng lên tiếng hỏi rằng:
“Này bác sĩ, phụ nữ trong phòng bệnh đó như thế nào ?”
Bác sĩ lên tiếng trả lời rằng:
“À, hiện tại cô vẫn . Chẳng qua cô phục hồi ký ức, thậm chí điều ảnh hưởng mạnh đến tâm lý của cô nên mới khiến cho cô trở nên như . Và đây là một tín hiệu . Giờ đây cô cũng bình thường trở , cô còn mất trí nhớ nữa, mà như bao nhiêu bình thường ...”
Nghe mà bà cảm thấy vui, đó cảm ơn bác sĩ. Ngay lập tức cũng tiến phòng bệnh để xem thử cô như thế nào . Sau khi trong, bà bên cạnh cô, còn cô thì bắt đầu mở mắt , thứ xung quanh, đó ôm đầu của với những suy nghĩ của bản :
“Đây là chứ? Và đẩy xuống vực thẳm ? tại vẫn còn sống?”
Vẫn đang chìm trong những suy nghĩ của bản , phụ nữ cũng trả lời:
“Này, thật may mắn là con tỉnh dậy và . Và mừng vì những điều !”