"Không  gì, con chỉ đột nhiên nhớ đến một điều từng  trong sách, rằng con  khi đắc ý nhất chính là lúc dễ lơ là nhất."
 
Cha  cau mày: "Lời mày   ý gì?"
 
"Trước đây mỗi khi con hỏi cha chuyện của , cha đều trả lời  mơ hồ,  bao giờ  nhiều chi tiết như . Cha chỉ  bà   bắt nạt  nghĩ quẩn tự tử.
 
Khi còn nhỏ, con cứ nghĩ cha đau lòng nên   nhắc , nhưng bây giờ xem , cha hẳn là đang né tránh một sự thật nào đó.
 
Giống như việc cha rõ ràng  thể báo cảnh sát để bắt hết bọn chúng, nhưng cha   . Trước đây con  hiểu, nhưng bây giờ thì con  hiểu , là vì cha  dám báo cảnh sát.
 
Cha    con  bọn chúng bắt  khi đang bỏ trốn, suy  bà  căn bản   là  cha quen ở thành phố, mà là cha  mua về từ tay bọn buôn ! Bà    bọn họ bắt cóc và bán !"
 
 cứ nghĩ  khi   vạch trần, cha  sẽ chối bay chối biến và sẽ tìm cách che giấu.  , ông  chỉ lạnh lùng  .
 
"Vậy thì ?
 
Trương Đào, mày  , tại  lão tử   ép mày ăn âm táo ?
 
Thằng Lý Nhị Cẩu    đó    khác bắt nạt  mày, nên tao  thể xác định rốt cuộc mày   là con của tao  .
 
Bắt mày ăn âm táo là để đề phòng vạn nhất. Bất kể mày là con của ai, chỉ cần mày ăn nó, thì mày sẽ chỉ  thể  lời tao và chỉ  thể là con của tao!
 
Nếu  thì... hừ, mày tự nghĩ đến kết cục của tên họ Đào  !"
 
Đối mặt với lời đe dọa của cha ,   hề tỏ  sợ hãi.
 
"Thực  con  sớm  , cha cũng là một tên khốn nạn.
 
Con chỉ  cha tự    sự thật. Bởi vì như  con mới   khoái cảm của sự trả thù."
 
Nói xong,  khẽ đảo lưỡi, dùng đầu lưỡi đẩy quả âm táo  khỏi miệng.
 
"Trương Lão Tam."
 
 nhấn mạnh từng chữ.
 
"Ông và bọn chúng, đều đáng chết."
 
22
 
Trương Lão Tam tức đến run lẩy bẩy,  đó ông  liền  sang vớ lấy cái xẻng sắt.
 
"Cái thằng rùa con nhà mày! Tao sớm   mày   là con tao, mày cố tình  hại tao!"
 
Bộ dạng của ông  lúc  trông như một ác thần hung dữ.
 
"Mày tưởng tao chỉ  mỗi chiêu âm táo thôi ? Nói thật cho mày  cái ngôi mộ , chính là tao  đào sẵn cho mày! Tao  nghĩ đến hôm nay, nếu mày  chịu ăn âm táo thì tao sẽ trực tiếp tiễn mày lên đường!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/am-tao-me-hon/chuong-8.html.]
 
Cả cái làng  tao còn g.i.ế.c  hết, sợ gì một thằng ranh con như mày? Trương Đào,  đấu với tao , mày còn non lắm!"
 
Cái xẻng sắt mang theo tiếng xé gió đáng sợ  chút lưu tình bổ thẳng  .
 
 ôm đầu, bề ngoài thì sợ hãi chạy tán loạn, nhưng thực  mỗi bước chân của  đều là để vòng   lưng Trương Lão Tam và âm thầm tiếp cận ngôi mộ.
 
Ông  thật sự  nảy sinh sát ý, mỗi nhát bổ đều dùng hết sức. Dưới cơn đau dữ dội,  nghi ngờ tay    ông  đập gãy.
 
Máu tươi theo cánh tay nhỏ giọt xuống  mờ  tầm  của .
 
 may mắn là   đến   ngôi mộ, và  thấy chiếc quan tài trống rỗng bên trong.
 
"Trương Lão Tam, ông  từng  câu 'gieo gió gặt bão' ?"
 
Nói xong,   chút do dự trực tiếp nhảy  trong quan tài.
 
Hứa đạo trưởng từng , sự khác biệt giữa Vô Cấu Âm Thể và lệ quỷ,  ở chỗ cái   thứ  bảo vệ.
 
Và trong lòng  hiểu  rõ, điều   bảo vệ, vẫn luôn là .
 
Nếu   còn  đời  nữa, bà  tự nhiên cũng sẽ hóa thành lệ quỷ.
 
Và bây giờ,  vặn  một ngôi mộ   chuẩn  sẵn để  giả chết.
 
Mộ, quan tài, bao gồm cả tên và ngày tháng khắc  bia mộ, tất cả đều  đầy đủ.
 
Chỉ cần    đó thì trong mắt ,   c.h.ế.t .
 
Thật lòng mà , chuyện về Vô Cấu Âm Thể hôm nay  mới .  điều   ngờ tới là Trương Lão Tam  sớm  chuẩn  sẵn một ngôi mộ cho .
 
Đây  lẽ gọi là thiên đạo luân hồi. Nhân quả sẽ  bao giờ bỏ qua bất kỳ kẻ  nào.
 
Khi nắp quan tài đóng , một tiếng thét chói tai thê lương lập tức vang vọng khắp màn đêm.
 
Và một  ký ức vốn  mơ hồ giờ đây cũng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
 
Vĩ Thanh:
 
Mẹ  là một  phụ nữ   phận bi thảm.
 
Năm mười tám tuổi, bà   mới đỗ đại học, cuộc đời tươi   mới bắt đầu, thì     cưỡng ép bắt   bán về một vùng quê hẻo lánh.
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Người mua bà  là một tên khốn nạn vô học, Trương Lão Tam.
 
Ông    học hành, từ nhỏ  ăn chơi lêu lổng. Đến năm mười bốn, mười lăm tuổi thì theo một cái gọi là "đại ca" chạy lên huyện và chuyên  những chuyện vi phạm pháp luật.