A, lúc này lại quan tâm đến con rồi.
“Vâng, bọn nô tỳ đã biết.”
Tô Thần Cương thấy con trai lớn lên khỏe mạnh, lại nghe người ta khen không ngớt, trong lòng vừa may mắn vừa vui mừng. Hắn liếc nhìn cha con Dung gia đang được sắp xếp ở phía xa, trong lòng hận đến sôi sục.
[Ta tin tưởng các ngươi như vậy, giúp các ngươi thăng quan phát tài, mà các ngươi lại đối xử với bản Hầu như thế này, hừ! Ta nhất định sẽ khiến các ngươi phải tay trắng.]
Cha con Dung Dương mấy ngày nay đã cảm nhận được Trường Bình Hầu đối với Uyển Đình không còn như trước, lại đối với con trai trưởng vô cùng coi trọng, đối với Bạch thị cũng khá nể mặt, dường như đã từ bỏ ý định bắt Bạch thị thoái vị.
Đây không phải là một hiện tượng tốt. Tuyệt đối không thể để Bạch thị và con trai của nàng ta làm hỏng kế hoạch lâu dài của hắn.
Trên đường trở về hậu viện, ở một khúc quanh hành lang, nàng đột nhiên va phải một gia đinh đang bưng một ấm nước nóng lớn, vội vã chạy về phía tiền viện.
Ngay trước khoảnh khắc va chạm, Bạch Chỉ Nguyệt ôm con trai xoay người một cái. Tên gia đinh đó như bị cái gì vấp ngã, ấm nước trong tay văng sang một bên.
May mắn là nàng né nhanh, xoay người bảo vệ được con trai, nước nóng không tạt vào người bé. Nhưng lưng của Bạch Chỉ Nguyệt ít nhiều cũng bị dính chút nước nóng. Vú nuôi là người xui xẻo nhất, bị nước nóng tạt trúng, cả mặt và người đều là nước nóng.
Thanh Liên ở bên kia, lúc Bạch Chỉ Nguyệt né đã bị kéo theo một chút, trên người chỉ bị dính một ít, không vấn đề gì lớn.
“A, nóng, nóng, nóng.”
“Thanh Liên, đưa bà ấy về thay quần áo ngay, rồi dùng nước lạnh ngâm. Bảo thầy thuốc trong phủ kê ít thuốc bỏng.”
“Phu nhân, còn người...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-104-phan-ke.html.]
“Không cần lo cho ta. Trên đường cứ gọi đại một người đến là được.”
Khúc thị không còn giữ lễ nghĩa nữa, ôm mặt chạy về. Mặt bà ta chắc sắp hỏng rồi. Thanh Liên đành phải đuổi theo sau.
Tên gia đinh thấy đã va phải phu nhân và công tử, sợ đến mức lập tức quỳ xuống xin tha.
“Phu nhân tha mạng, tiểu nhân vội vàng mang nước cho khách ở tiền viện nên không nhìn rõ đường. Đều là lỗi của tiểu nhân, xin phu nhân tha cho ta một mạng.”
“Mẹ ơi, là hắn cố ý. Là người Dung gia mua chuộc, hoặc nói đúng hơn, người này vốn dĩ trung thành với Dung gia.”
“Chiêu này của họ quả thực quá độc ác. Nếu tạt trúng con, không nói đến việc có giữ được mạng nhỏ hay không, e là sẽ bị hủy dung, hỏng cả thân thể. Vị trí thế tử của Hầu phủ này, dù thế nào cũng sẽ không thuộc về con.”
“Họ không chỉ nhắm vào con, mà mẹ cũng là một phần trong kế hoạch của họ.”
“Cho nên sau đó họ còn chuẩn bị gì cho ta nữa đây? A, cứ để ta đi xem cho rõ!”
Bạch Chỉ Nguyệt nhìn về phía tên gia đinh đang quỳ rạp trên đất, tay duỗi về phía hắn.
“Phu nhân, phu nhân, tha...”
“Cắc” một tiếng, người đã ngã gục.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Ngươi nên thấy may mắn là hôm nay không nên thấy máu, nếu không nhất định ta đã lóc sống da ngươi. Dám làm hại Đậu Đậu của ta, hừ, làm tốt lắm, Dung gia!”
Thanh Liên đi rồi lại quay lại.
“Thưa phu nhân, việc này...”
“Không cần kinh động đến khách khứa, tìm hai người lặng lẽ mang đi!”