“Các  chỉ cần  một chút tình nghĩa  cháu,     chuyện hãm hại con nối dõi của  như ,  còn  tay  chỉ một . Khi nào thì các  coi   gì?”
Việc họ hại Bạch Chỉ Nguyệt còn   trong phạm vi tức giận của .
Lại nghĩ đến những năm tháng   chiếu cố, trợ cấp cho Trương gia, và cả “thảo nguyên xanh”  đầu cha ,  càng nghiến răng nghiến lợi.
“Người , trói hết bọn họ  cho , nhốt  phòng củi. Sau đó đưa đến Ứng Thiên phủ, tội danh hợp mưu hãm hại phu nhân và trưởng tử của Hầu phủ, trộm cắp chiếm đoạt của hồi môn của phu nhân. Xin phủ doãn cứ theo luật mà thẩm tra xử lý, tuyệt đối  dung túng.”
Lúc , những  khác trong Trương gia đang nóng lòng chờ đợi ở trong phòng cuối cùng cũng nhận  tin, vội vàng chạy tới.
“Con trai của , các    gì nó ?”
“Con của , tay nó   thế ?”
“A... mẫu  ơi, con tiện nhân đó, nó  gãy cả hai tay của con . Mẫu  mau báo thù cho con!”
“Mẫu  ơi, tay con hỏng . Biểu thúc mặc kệ chúng con, để cho ả nữ nhân đó  chúng con  thương. Mau đánh nàng  , đánh nàng  .”
Ba đứa trẻ  lượt mách tội với  .
Bà mợ cả và bà mợ hai  , đôi mắt trừng lên như  ăn tươi nuốt sống Bạch Chỉ Nguyệt.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
A, các  cũng  đau lòng con  ? Con của nàng còn là một đứa trẻ sơ sinh mà các  còn nỡ  tay,  còn tự  sai bảo con  động thủ. Có cha  như , thật là bi ai cho chúng nó.
“Con tiện nhân , dám  hại con trai ,  liều mạng với ngươi!”
Hai nữ nhân định xông lên cào cấu, vốn dĩ Bạch Chỉ Nguyệt định cho họ một bài học để đời, nhưng    của Tô Thần Cương ngăn . Lần ,  cản chính là họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-149.html.]
“Còn  mau mang ... Nếu   công tử  thương,  sẽ lấy mạng các ngươi!”
Cậu cả và  hai luống cuống.
“Ngoại sanh, con đang  gì ? Chẳng lẽ mẫu  con  mất, tình  của chúng  cũng cắt đứt ?”
“Ồ, bây giờ mới cùng   đến tình nghĩa . Lúc cả nhà thương lượng  thế nào để g.i.ế.c thê và hài tử    ? Có chuyện gì cứ giữ  mà  với phủ doãn .”
Hai   về phía Phong Giang, Phong Giang đang  liệt  đất.
“Hỏi thằng con  của ngươi .”
Ba đứa trẻ  thèm quan tâm đến chuyện khác, chỉ lo  đau  chết. Thấy họ đều  báo thù cho , còn gây sự.
“Các  đều là đồ vô dụng, ngay cả một nữ nhân cũng  đánh , cũng  giúp  báo thù. Ta lớn lên cũng sẽ  quan tâm đến các , cho các   ăn phân hết.”
Người Trương gia     , họ vẫn luôn lợi dụng con trẻ để đối phó với  khác,     phản phệ ngay   .
Ha hả, báo ứng đến .
“Ngọai sanh, xem như cữu cữu cầu xin con, xem như nể mặt mẫu  con còn  đưa , tha cho chúng    . Sau  chúng  quyết  đến  phiền các con nữa.”
Tô Thần Cương dường như  chút lung lay.
“Mẹ ơi, tâm của   d.a.o động .”
 là một tên vô dụng, tâm tư cứ như con lắc đồng hồ.
“Ồ, các  cầu sai  . Người  kiện các  là ,  các   hại là  và con trai .”