Đến lúc  cũng  ai coi nàng  gì. Trong mắt họ, nàng quả thực   chút địa vị nào.
Không ,  thúc giục bên phía Hoàng thượng thôi, cái cáo mệnh  bao giờ mới đến.
“Hầu gia  hai  đặt con trai  chỗ chết. Bản phu nhân sẽ  tha cho những kẻ  hại con trai  . Nó còn nhỏ như , ai  lúc nào sẽ  kẻ nào đó  cam lòng phái  đến hại. Ta tuyệt đối sẽ  để  cho con trai  một chút hậu họa nào.”
Tô Thần Cương  lời  đánh thức.  , chỉ bằng tâm địa của mấy đứa trẻ ,   thể   hận trong lòng. Hắn  thể bảo vệ chu   ,  thể cứu kịp thời ?
Nếu Bạch Chỉ Nguyệt     như , nhất định sẽ  phun  mặt . Hắn ở  mà cứu,  nào là  cứu? Chính  còn hại nàng mấy . Đại não của   đúng là  thật,  khả năng lựa chọn ký ức và quên  một cách  chọn lọc.
“Hầu phu nhân,  quỳ xuống cho  đây, cầu xin  xem mặt lão phu nhân, tha cho  Trương gia.”
Lại  chụp mũ cho nàng. Không đồng ý thì sẽ  nàng bất kính với lão phu nhân, đồng ý    lợi cho họ.
“Hầu gia  hại Hầu phu nhân và trưởng tử,   tội sẽ nặng thêm một bậc ?”
Đại Lương quả thực  luật lệ rằng hãm hại quý tộc thì tội sẽ nặng thêm một bậc.
“Lão phu nhân là lão phu nhân, các  là các . Sao lão phu nhân  mất , các  còn  gán cho bà cái danh dung túng  nhà  đẻ hại c.h.ế.t con dâu và cháu đích tôn ?
Nếu  như ,  cũng  ngại thêm  vài tội danh nữa .”
Bạch Chỉ Nguyệt liếc mắt  Tô Thần Cương. Nếu  sợ chuyện của  ngươi  phơi bày  ngoài,  sẽ tiếp tục.
Mắt  co rụt .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Còn  lôi , đưa  phòng củi. Chờ ngày mai tiễn lão phu nhân xong, lập tức đưa  đến Ứng Thiên phủ.”
“Vâng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-150.html.]
“Biểu ca, Vân nhi ái mộ ngài  lâu, chỉ  gả cho biểu ca. Nàng  một thương nữ  tư cách gì chiếm vị trí chủ mẫu của Hầu phủ. Sau   sẽ sinh cho ngài con trai, sinh nhiều con trai hơn nữa  ? Ngài đừng đối xử với  như .”
Tô Thần Cương mặt  đen như than. Nếu  thể sinh con, còn đến lượt nàng  .
“Ngươi chính là   xúi giục Trương Khánh g.i.ế.c c.h.ế.t bản phu nhân và thế tử,  gả  để chiếm của hồi môn của ,  lấy cái gì thì lấy, hả?”
Bạch Chỉ Nguyệt rút  con d.a.o găm,  cho nàng   cơ hội trốn, xoẹt xoẹt vài nhá  mặt nàng .
“A... mặt của , mẫu  ơi cứu con!”
“Vân nhi...”
Xong , Vân nhi của bà   xong .
“Bạch thị, con tiện nhân nhà ngươi   c.h.ế.t tử tế...”
“Ai cũng  tiện bằng các . Lúc hại  và Đậu Đậu   nghĩ đến hậu quả  gánh nổi !”
“Ngoại sanh, ngươi cứ trơ mắt  nàng  hành hung ?”
Cậu cả Trương gia lớn tiếng tố cáo Tô Thần Cương.
“Lúc các  hành hung  để tâm đến  ?”
“Thật sự  tuyệt tình như  ?”
Tô Thần Cương tuy thấy Bạch thị   thương Vân nhi  chút quá đáng, nhưng chuyện   xảy   cũng  thể cho qua . Hơn nữa còn  sự uy h.i.ế.p của Bạch Chỉ Nguyệt, thôi thì cứ để nàng xả giận .
“Mang !”
“A, tay của , đau, đau, đau.”