Vậy thì sổ sách giả  , phu nhân tuyệt đối    . Sang năm chắc   thể tư túi thêm một thành nữa. Nữ nhân đúng là  ,  trong nhà chỉ xem sổ sách thì  ích gì,  lừa gạt thế nào chẳng  đều do họ nghĩ  .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Mẹ, tên Hồ chưởng quỹ    ý đồ  . Mấy năm nay tư túi ba thành còn  đủ, còn định sang năm giữ  thêm một thành nữa. Hắn định biến cửa hàng thành của  chắc? Con từng thấy chưởng quỹ tham lam, nhưng  thấy ai to gan như . Cứ thế  thì  bộ lợi nhuận đều về tay  mất.”
“Ừ, lát nữa bắt  trả  hết,    nhà lao ăn cơm miễn phí.”
Không thèm để ý đến bộ dạng mừng thầm của Hồ chưởng quỹ, nàng hỏi Lý chưởng quỹ:
“Mấy bản vẽ  đưa  đây thế nào ? Phản ứng  ,    thích ?”
Nghe đến đây, Lý chưởng quỹ mặt mày tươi :
“Bản vẽ của phu nhân quả thực mới lạ,  bộ các cửa hàng bạc trong kinh thành  từng xuất hiện kiểu dáng tương tự. Vừa tung   thu hút sự yêu thích của các tiểu thư phu nhân. Khoảng thời gian   đúng lúc   tập trung mua sắm trang sức mới, đến cuối năm chắc chắn sẽ còn tăng thêm  ít lợi nhuận.”
“Ha ha, thế nào, bản vẽ con cung cấp   hoan nghênh  ? Mau  với ông  con  chuẩn  thêm một ít, nhân dịp cuối năm bán thêm, kiếm một mẻ lớn.”
“Được, kiếm  tiền sẽ mua đồ ăn ngon cho con.”
“Con  thể ăn thịt ? Có thể ăn quà vặt ?”
“Đừng  mơ tưởng.”
“Con  ngay là  chỉ dỗ con thôi mà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-202.html.]
“Có thể uống chút canh thịt, ăn chút thịt băm.”
“Hu hu, cuối cùng cũng  ăn thịt !”
“Ta ở đây còn  mấy bản vẽ mới, lát nữa ngươi cầm về. Không thể sản xuất hàng loạt, nhưng  thể  thành mẫu đặt riêng độc nhất vô nhị. Mẫu    sẽ  bán nữa, ai chọn  thì chỉ bán cho  đó, nhưng giá cả nhất định  đặt cao một chút.”
“Phu nhân, cách   quá! Nếu sản xuất hàng loạt,   trong các buổi yến tiệc nhất định sẽ xuất hiện nhiều  trang phục tương đồng. Kiểu mua đứt độc nhất vô nhị   phù hợp với những vị quý nhân  thích  trùng lặp, về giá cả, họ sẽ  quá để tâm, vì sự độc nhất vô nhị mới  thể thể hiện  phận của họ.”
“Ừm, giao cho ngươi   yên tâm. Mấy năm nay Lý chưởng quỹ luôn cẩn trọng, cửa hàng bạc   ngày hôm nay công của ngươi  nhỏ. Hồng Anh.”
“Vâng.”
Hồng Anh bưng lên một cái khay phủ vải đỏ, đưa đến  mặt Lý chưởng quỹ. Tấm vải đỏ  lật lên, là một khay đầy ắp nén bạc.
“Đây là phần thưởng cho ngươi,   mỗi năm đều sẽ căn cứ  tình hình lợi nhuận mà thưởng cho một khoản nhất định.”
Lý chưởng quỹ vui vẻ nhận lấy. Khay bạc   đến 300 lượng, còn nhiều hơn tiền công cả năm của ông .
“Tạ ơn phu nhân ban thưởng.”
Bạch Chỉ Nguyệt   về phía những  khác:
“Chỉ cần tận tâm  việc, mỗi  các ngươi đều  cơ hội.”
Mọi  vốn đang ghen tị  Lý chưởng quỹ, ai bảo ông  chiếm  địa bàn . Nghe thấy  cũng  cơ hội, lập tức  đổi ánh mắt, lắng  phu nhân .