“Không, ,  đến báo quan,   đến để khám bệnh.”
“Chúng   quen , thật sự  quen . Ta   chứng,   chứng cho bà .”
Nói  gã tiểu nhị định bỏ chạy, liền  Bạch Chỉ Nguyệt đá cho một cước ngã trở .
Lần    đều   , nữ nhân  sợ là  thai thật, hai  quả thực  mờ ám.
“Lớn mật, dám lừa gạt bản quan! Còn  mau khai thật!”
Lần tái thẩm  liền khác hẳn,  cần dùng trượng hình, nữ nhân   khai tất cả. Bà   thai, nếu  giữ chặt lấy gã tiểu nhị thì sẽ  diễu phố, nhà tiên phu cũng sẽ  tha cho bà , chỉ  cách để gã tiểu nhị nhận lời cưới bà  thì mới  đường sống.
Sự tình  quá rõ ràng. Ngọc là ngọc , nhưng vốn   hỏng. Hai  hợp tác  lừa bịp tống tiền vị công tử thương gia từ nơi xa tới. Mà   lạ nước lạ cái,   ai khác  chứng, cộng thêm việc Cao phủ doãn  moi một phen, căn bản  quan tâm chân tướng thế nào, cứ phán   , bắt  chi nhiều tiền ,  tùy tiện cho hai   mấy đồng bạc đuổi , phần còn  chẳng  đều về tay  .
Không ngờ   Bạch Chỉ Nguyệt  hỏng kế hoạch.
“Hừ, ngươi hại  mất một khoản tiền,  đầu   sẽ lột hết từ   ngươi.” Cao phủ doãn thầm tức giận.
Công tử nhà giàu  vô cùng cảm kích Bạch Chỉ Nguyệt.
“Cảm tạ vị phu nhân   trượng nghĩa lên tiếng. Tại hạ Trần Đức Khải,  của Trần gia ở Giang Hoài.”
“Giang Hoài Trần gia, là Trần gia buôn vải nổi danh ở Giang Hoài đó ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-208.html.]
“ . Hôm nay tại hạ một   ngoài dạo chơi,  ngờ trúng gian kế của bọn họ, đa tạ phu nhân tương trợ.”
“Không tính là tương trợ, chỉ là xem   mắt họ lừa gạt Cao đại nhân thôi.” Bạch Chỉ Nguyệt cố ý liếc  Cao phủ doãn.
“Đối với tại hạ chính là sự giúp đỡ vô cùng lớn, nếu  tại hạ   chịu trượng hình .”
Cao phủ doãn  ngoài mặt nhưng trong lòng thì .
“Toàn là lũ tiểu nhân, dám lừa gạt bản quan,  nhất định  tha cho chúng.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trong lòng  tiếc hận  thôi. Sớm  là  của Trần gia cự phú thì   thẩm như . Chỉ cần  giúp  một câu, phí cảm tạ  đó cũng    ít,  còn  thể diện.
“Bá phu nhân, hôm nay bản quan còn  mấy trọng án cần thẩm, việc của ngài e là  lùi  một chút. Ngài cũng  gần cuối năm sự vụ tương đối nhiều, các án cũ cũng  cố gắng kết thúc, thật sự là  rút   thời gian.”
Biết  càng   khó, Bạch Chỉ Nguyệt cũng  lãng phí thời gian đôi co, trực tiếp lấy  kim bài của Hoàng thượng, giơ lên  mặt .
“Ta cũng  bận,   thời gian ngày nào cũng chạy đến chỗ ngài. Xem xem thứ   thể khiến ngài rút  chút thời gian  .”
Cao phủ doãn trố mắt kinh ngạc, sợ   lầm, mắt đảo theo tấm kim bài mấy vòng,  dụi dụi mặt.
Nữ nhân  từ   ngự tứ kim bài?
“Chuyện … lệnh bài Hoàng thượng ở đây, hạ quan  dám  tuân theo. Bản quan lập tức thẩm ngay!”
Mẹ kiếp,  kim bài   lấy  sớm, cứ  để  mất mặt  tự vả mặt. Tức c.h.ế.t  ,  một khoản tiền nữa bay khỏi tầm mắt.