Giờ Tỵ,  gác cổng đến báo:
“Có  gửi tặng một phần lễ, là để cảm tạ phu nhân. Người đến  là từ Trần gia.”
“Trần Đức Khải cũng   điều. Hôm qua cho  tín vật của Trần gia, hôm nay  cố ý gửi lễ đến.”
“Người   ngốc, thấy   kim bài của Hoàng thượng, bất kể là nguyên nhân gì, tóm  là  lòng thánh ý.”
“  cũng giúp  gì cho  , kết giao với   lợi ích gì?”
“Có mối quan hệ,  thể dùng thì dùng,  dùng   cũng   tổn thất gì. Hãy nhớ kỹ,  thông minh   đợi  ai  thể dùng  mới kết giao, đặc biệt là thương nhân.”
“Ồ,  là , chính là quảng kết thiện duyên, để   tính kế.”
“Ừ!”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Bạch Chỉ Nguyệt  với Thanh Liên:
“Ngươi    nhận lễ vật, cứ  tâm ý của chủ tử   nhận. Cho  đến tặng nhiều tiền thưởng một chút, lễ nghĩa   qua loa.”
“Vâng, nô tỳ hiểu .”
Hai ả tiểu Bạch thị  khi trở về ăn thuốc đảm bảo mang thai,  cố ý   giường thêm hai canh giờ nữa mới dậy đến chủ viện thỉnh tội.
“Xin phu nhân trách phạt. Chúng  thật sự   quyến rũ Bá gia, chỉ là  theo phân phó của ngài . Ngài  một mực đòi chúng  hầu hạ, Ngôn Đông cũng   thấy. Phu nhân  cho chúng  mấy lá gan cũng  dám.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-213.html.]
“Không dám ? Vậy thuốc đảm bảo sinh con dùng  ?”
Hai ả tiểu Bạch thị mặt mày trắng bệch. Phu nhân  ? Làm    ? Thuốc  là do di nương Bạch gia ngầm đưa cho, bảo nàng  dùng  lúc cần thiết. Nàng   nay  từng  với bất kỳ ai.
Ngay cả Bạch Chỉ Dạng cũng là hôm qua mới . Chỉ vì hai  luôn cùng  hầu hạ Bá gia, nàng   thể một  sử dụng nên mới báo cho Bạch Chỉ Dạng . Phu nhân   thể  ?
Chẳng lẽ là lúc trở về nơi ở dùng thuốc   phát hiện?
“Phu nhân oan cho chúng . Chúng   gì  loại thuốc đó, lúc  phủ  mang theo gì !”
“Tưởng rằng thuốc   Bá gia uống hết, qua một đêm tra   là  thể  nhận ?”
“Thiếp      thể nhận.”
“Thanh Liên,  tìm mấy vị lang trung, nghiệm thử bát thuốc. Lại bắt mạch cho hai vị di nương, chắc sẽ  rõ ràng  chuyện.”
Hai    lời  liền luống cuống. Bát thuốc đó quả thực  dọn . Tối qua  khi đút xong chỉ lo quyến rũ Bá gia,  quên mất chuyện bát thuốc. Sáng nay  vội vàng về nơi ở ăn một liều thuốc khác, phen    nắm thóp.
“Phu nhân, chúng … Cầu phu nhân xem xét việc chúng  chỉ là   một mụn con nối dõi, mà tha cho chúng  .”
“Đi hỏi Bá gia xem  tha cho các ngươi ! Biết rõ  thể Bá gia  chịu nổi kích thích,  cố ý hạ dược cho , hại  bệnh tình nặng thêm. Tội c.h.ế.t  thể miễn, nhưng tội sống khó tha. Còn  mau khai thật thuốc từ  ?”
Thấy Bạch Chỉ Nguyệt một mực  trị tội, hai  sợ hãi. Nếu  đánh một trận thì thuốc cũng uổng công, tính kế cũng thành công dã tràng.
“Chúng  . Thuốc là do di nương của Bạch gia đưa, cho nha đầu  cận mang tới. Phu nhân xem tình cùng là tỷ  Bạch gia, cho chúng  một con đường sống .”