“Không  ai dẫn , e là   . Ngươi bảo nàng  ở ngoài cung trong xe ngựa chờ là .”
“Vậy phu nhân tự  cẩn thận.”
Bên  tiễn Thanh Liên , bên  mấy  vây quanh Thôi công tử la lớn.
“Thôi công tử, Thôi công tử, ngài mau tỉnh !”
“Làm  bây giờ,   c.h.ế.t ?”
“Mau  tìm thái y, báo Hoàng thượng.”
“Bá phu nhân,  hại Thôi công tử, mời  cùng chúng thần  đến  mặt Hoàng thượng để lý luận.”
“Lý luận cái gì? Ta hại  khi nào? Rõ ràng là các ngươi  chú ý  hại  c.h.ế.t đuối,  dám gánh trách nhiệm  đổ lên đầu một phụ nhân như . Bổn phu nhân ôm hài tử  yên ở đây,  trêu chọc gì các ngươi ? Ai bảo các ngươi chen tới, đừng    chết, dù  c.h.ế.t cũng là do các ngươi  hại, liên quan gì đến .”
“Phu nhân tự biện minh, cũng   chứng cứ để   tin phục!” Gã bạch diện lên tiếng.
“Các ngươi  là   hại,  các ngươi  chứng cứ gì?”
“Là  đá chúng  xuống nước.”
“Vô duyên vô cớ tại    đá các ngươi?”
“Bởi vì…”
“Chẳng qua là vì sợ chúng  chen  lệnh công tử.”
“Vậy tại  các ngươi  chen  chỗ con trai ? Chen  chỗ nó thì  lợi ích gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-222.html.]
“Chúng  chỉ là  bày tỏ sự yêu thích đối với lệnh công tử,    chúng  chạm , cũng  cần  đá chúng  xuống nước!”
 là  tránh nặng tìm nhẹ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Còn  mau cứu ! Không cứu nhanh  sẽ  các ngươi hại c.h.ế.t thật đấy.”
“Rõ ràng   còn  thở, chúng  cứu thế nào? Đều là do   hại, hôm nay dù thế nào  cũng  chối  .”
“Rõ ràng   c.h.ế.t mà cứ để đó  cứu, còn     hại c.h.ế.t .”
Bạch Chỉ Nguyệt  tới  Thôi công tử,  lúc  đang  thẳng  đất, trông quả thực  còn  thở.
Nàng đột nhiên  tay đ.ấ.m  n.g.ự.c  một cái.
“Phụt… khụ khụ khụ…”
“Thôi công tử, ngài sống !”
“Đấy thấy ,     chết. Ta cứ một mực giục các ngươi mau cứu , mà các ngươi cứ  động thủ, một hai  để  c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn, chỉ để đổ tội lên đầu . Dù  cũng là một mạng , các ngươi  độc ác tàn nhẫn như . Nếu   bổn phu nhân thật sự xem  đành lòng,   c.h.ế.t trong tay các ngươi .”
Thôi Quát   là   ý thức. Hắn   Bá phu nhân năm  bảy lượt nhắc nhở họ cứu , nhưng họ, đặc biệt là Cung Hoài Cẩn, vẫn luôn ép nàng,  để mặc  ở đó.
Tuy rằng họ đến đây để gây sự, nhưng bản  xảy  chuyện   thờ ơ như . Đây còn là bằng hữu của  ?
Thực  đa      mặc kệ  mà là sợ hãi,  để Bạch Chỉ Nguyệt gánh trách nhiệm. Chỉ  Cung Hoài Cẩn, tức gã bạch diện, là vẫn một mực  hại Bạch Chỉ Nguyệt.
“Thôi , hôm nay là chúng  thất lễ. Mọi  đều cần   quần áo, trời lạnh thế  đừng để  cảm lạnh. Mau cùng cung nhân  thôi.”
Tuy các cung nhân  lấy chăn dày để giữ ấm, nhưng thời tiết thế  mà cả  ướt sũng ở bên ngoài cuối cùng cũng  ,  dễ sinh bệnh.
Sự việc hiển nhiên  thất bại, đành  rời .