“Xong , tiền cũng  còn, những cuốn sổ sách ghi chép đó cũng  còn, mạng của  cũng  giữ . Là ai? Là ai  !”
Dù đoán thế nào  cũng  nghĩ   ai  thể trong tình huống  một tiếng động mà dọn sạch nhiều tài vật như ,  còn  chừa  cho  một cái kệ.
Hắn đành   cầu cứu Sở Vương.
Sở Vương lúc  đang bận rộn xử lý tang sự của Quý Thái phi, chỉ bảo   hết xin nghỉ dài hạn, ở nhà chờ, đợi xong xuôi việc của mẫu phi sẽ phái  giúp  tra xét chuyện .
Cao Duyến Viễn cũng   cách nào khác, đành  cáo bệnh đóng cửa   ngoài, ngấm ngầm tìm danh y giúp  xóa chữ  mặt. Chỉ là quá trình     chịu một phen đau đớn tột cùng.
Bạch Chỉ Nguyệt sẽ  cứ thế mà tha cho . Lần  nàng  báo cho Hoàng thượng, cứ để  chịu tội thêm mấy ngày.
Vừa mới mài  chỗ  xăm chữ, băng bó xong, ban đêm nàng  đến, xăm lên chỗ còn trống  mặt  dòng chữ "Làm quan bất nhân, táng tận lương tâm".
Lần  thì  mài cả cái mặt  . Cũng   dễ mài như ,   thời    thuốc mê, dù  thuốc tương tự, hết dược tính vẫn  đau mấy ngày.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-241.html.]
Cả khuôn mặt  mài ,  thật sự sợ hãi, đặc biệt mời ám vệ của Sở Vương đến, thề nhất định  bắt  kẻ trộm  hại . Kết quả, buổi tối  chỉ khuôn mặt  mài xong băng bó   xé , mà  n.g.ự.c   xăm chữ. Mấy tên ám vệ  đều hôn mê cả ngày, căn bản  ai phát hiện là ai.
Sợ đến mức Cao Duyến Viễn mỗi đêm  dám ngủ, thắp đèn sáng trưng cả sân, để một đám phủ vệ canh chừng.
Hắn ngày ngày đề phòng, Bạch Chỉ Nguyệt cũng hành hạ  gần đủ ,  tìm  nữa mà chuyển sang Tây phủ. Nàng đem tất cả những thứ  giá trị trong sân của họ   gian. Của cải mà nữ nhân  tích góp mấy năm nay, đồ đạc trong sân của ba đứa con, tất cả đều  dọn sạch.
Mấy đứa con đành  thu dọn quần áo đến Đông phủ cầu xin thu nhận, cũng nhân cơ hội đó mà  ghi tên  gia phả Cao gia.
Còn Vương thị mấy ngày nay  bà lão phu nhân Cao gia tức giận  nguôi, ngày ngày lôi  trút giận. Vết thương   lớp  chồng lên lớp khác, huống chi  mặt vốn   thương tích. Bây giờ  ai giúp đỡ, Cao Duyến Viễn tự  còn lo  xong,  còn quản  bà , vốn dĩ  là   từ bỏ. Mấy đứa con càng  dám mở miệng  nhiều, chỉ  khi   đánh mới qua chăm sóc qua loa, giúp bôi chút thuốc trị thương.
Còn về chuyện  và Thôi thị hòa ly,  cũng  quản  bên ngoài bàn tán thế nào, mạng còn khó giữ.
Bạch Chỉ Nguyệt   bội phục phong cách  việc của Thôi tướng quân, đủ dứt khoát, đủ quyết đoán. Hy vọng  khi rời khỏi Cao phủ, Thôi thị  thể sáng mắt  một chút.
Tang lễ của Trang thị    qua loa. Bảy ngày , Sở Vương  đưa linh cữu  an táng,    theo lễ chế của một Quý Thái phi.
Vốn   của Lễ Bộ thượng thư cho rằng  hợp quy chế, liền  Hoàng thượng bác bỏ. Sau đó họ phát hiện ngay cả Trấn Quốc Công và Sở Vương,  nhà của bà , cũng  nửa lời nhắc đến, dường như giữa họ và Hoàng thượng  ẩn tình  thể , liền  còn ai vịn  lễ chế mà  nữa, cứ thế nhắm mắt cho qua.